Lục soát hồn phách là một loại tà thuật thời cổ đại, đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
Ông ta không ngờ Lâm Phong lại biết loại thuật pháp này!
Không được!
Tuyệt đối không thể để Lâm Phong đắc thủ!
Bằng không thì chuyện mình cấu kết với gia tộc Adam không phải sẽ bại lộ sao.
Adv
Nghĩ đến đây.
Hạ Vân Đỉnh phun ra một ngụm máu tươi, bi phẫn nói:
"Muốn vu oan giá họa gì thì cứ việc! Hạ Vân Đỉnh tôi cả đời tận tâm tận lực vì quốc gia, không ngờ cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này!"
"Thôi được! Thôi được.... Người xưa có câu, sống trên đời ai mà chẳng phải một chết, chỉ mong được lưu danh sử sách!"
Dứt lời.
Adv
Sắc mặt Hạ Vân Đỉnh đỏ bừng, làm ra vẻ chuẩn bị tự đoạn kinh mạch, muốn chết!
"Vân Đỉnh, dừng tay!"
Hoàng lão lập tức lên tiếng ngăn cản.
"Chú, con hiểu nỗi khó xử của chú, chú không cần phải lo cho con!"
Hạ Vân Đỉnh nói.
Hoàng lão nghe vậy trong lòng rất khó chịu.
Cả đời lão ta trung thành, yêu nước, vì sự phục hưng của Đại Hạ, có thể nói là tận tụy hết mình, chết cũng không hối tiếc!
Lúc này nhìn thấy một người yêu nước như Hạ Vân Đỉnh lộ ra vẻ thê lương như vậy, làm sao lão ta có thể nhìn nổi?
"Lâm Phong, tôi hỏi cậu lần cuối, chuyện này cứ bỏ qua hết, cậu thấy thế nào?"
Hoàng lão thở ra một hơi, từng chữ từng chữ nói.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501932/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.