Chương trước
Chương sau
Ba người cùng thời với ông ta.

Là những thiên tài hàng đầu của Đại Hạ năm xưa!

Ba người liên thủ, cho dù Lâm Phong là Võ Thần, cũng chưa chắc có thể ngăn cản!

Lúc này.

Hoàng lão từ dưới đất bò dậy.

Adv

Lão ta lau vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt âm trầm nói:

"Tên này có chút kỳ lạ, ba người các cậu liên thủ, nhanh chóng bắt lấy Lâm Phong!"

"Được!"

Ba Chân Long Chi Tử cũng không kiêu ngạo, đều gật đầu, hướng ánh mắt sắc bén về phía Lâm Phong.

Adv

Xung quanh thân thể Lâm Phong có hàng vạn kiếm ảnh bao quanh, giữa lúc kiếm khí tràn ngập, lại không nhìn ra được vẻ mặt của anh.

"Cậu muốn chúng tôi ra tay, hay là tự mình chịu trói? Nhắc nhở thân thiện, tự mình chịu trói sẽ đỡ phải đau khổ!"

Nghịch Thương Thiên lạnh lùng nói.

Lâm Phong vẻ mặt lạnh nhạt, không nói một lời, nhưng hàng vạn kiếm ảnh xung quanh lại ong ong rung lên, chuẩn bị đại khai sát giới!
Nhưng ngay lúc này.

Đám đông lại một trận xôn xao.

Rất nhiều cường giả của Bộ chấp pháp đã tới!

Bộ trưởng Tư Đồ Vân Tiêu, phó bộ trưởng Lý Đại Long, Tôn Trọng và các tổ trưởng... cùng với lục sư huynh Phùng Mục Trần!

Lâm Phong thấy lục sư huynh tới, ánh mắt hơi động, cuối cùng lựa chọn tạm thời đứng ngoài quan sát.

Chỉ thấy.

Phùng Mục Trần vừa tiến vào đã đứng trước mặt Lâm Phong.

Ánh mắt lạnh lẽo của anh ta đảo qua ba Chân Long Chi Tử Nghịch Thương Thiên, Ảnh Hồng Tuyết, Phong Trần Hải, lạnh giọng nói:

"Hoàng lão! Lâm Phong là tiểu sư đệ của tôi, chuyện giữa cậu ấy và Hạ Vân Đỉnh là ân oán cá nhân! Ông vì Hạ Vân Đỉnh mà cố ý ra mặt, gọi cả ba Chân Long Chi Tử tới, có hơi quá rồi đúng không?"

"Cái gì gọi là cố ý ra mặt? Cậu có biết Lâm Phong đã làm gì không? Vân Đỉnh là công thần của quốc gia, sao có thể bị người ta làm nhục được?"
Hoàng lão đáp.

"Công thần của quốc gia cái con khỉ! Bộ dạng chó má của thằng già đó, lúc trước điều động mười vạn đại quân chiến khu phía Đông vây công tiểu sư đệ của tôi, tôi đã nhìn ra thằng già đó không phải là thứ tốt lành gì!"

"Tại đây, tôi tha thiết kiến nghị Bộ kỷ luật điều tra thằng già đó một chút! Chỉ sợ thằng già này là gian thần gì đó chứ công thần cái gì!"

Phùng Mục Trần liên tục cười lạnh.

Nghe vậy, sắc mặt Hạ Vân Đỉnh hơi biến.

Người nói vô tình, người nghe hữu ý!

Ông ta nhìn về phía Hoàng lão, thấy Hoàng lão không hề nghi ngờ, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.

"Phùng Mục Trần, Lâm Phong phạm phải tội lớn, hôm nay nhất định phải chịu tội! Nếu cố tình dây dưa vô lý với tôi, đừng trách tôi bắt cả cậu đấy!"

Hoàng lão lạnh lùng lên tiếng.
Với thân phận của lão ta, Phùng Mục Trần chỉ là hậu bối mà thôi, lão ta cũng không cần để Phùng Mục Trần vào mắt!

Mà ngay lúc này.

"Ầm!"

Trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng sấm sét!

Chỉ thấy một người đàn ông cường tráng từ trên trời nhanh chóng bay tới.

Thân thể hắn quá cường đại, không gian nơi hắn đi qua bị bóp méo, lửa cháy mang theo sấm sét, phát ra từng trận tiếng vang đinh tai!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.