“Anh… trước kia anh đã cứu tôi nên tôi sẽ không mặc kệ anh!”
Gương mặt Trương Lỵ ửng hồng, nhanh chóng cởi sạch quần áo bên ngoài, lộ ra da thịt trắng như tuyết.
Lâm Phong nhìn thoáng qua Trương Lỵ, trong vẻ thống khổ thoáng qua chút phức tạp.
Nếu như thật sự hấp thu nguyên âm của Trương Lỵ thì sau đó mình nên làm gì?
Với tính cách của anh thì không thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra được…
Adv
Mắt thấy Trương Lỵ bắt đầu cởi nội y, mà đúng lúc này Lâm Phong lại nhìn thấy khối ngọc bội trên ngực Trương Lỵ, nó đang tỏa ra khí lạnh.
Lâm Phong nghĩ tới cái gì, ánh mắt vui vẻ, gian nan nói:
“Đừng cởi, đưa… đưa ngọc bội của cô cho tôi.”
Tuy Trương Lỵ không hiểu vì sao Lâm Phong lại nói thế, nhưng vẫn vội vàng đặt ngọc bội vào tay Lâm Phong.
Adv
Lâm Phong nắm chặt ngọc bội, lập tức vận chuyển tâm pháp hấp thụ hàn khí bên trong.
Một luồng hàn khí chảy mạnh vào cơ thể, thân thể nóng rực của anh cũng dần khôi phục lại!
Hấp thu chừng một phút sau, ngọc bội vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Lâm Phong lại chậm rãi mở hai mắt, thở dài một hơi!
Mặc dù bây giờ dương khí trong cơ thể còn tương đối nặng nhưng đã áp chế xuống được, sau này về nhà tìm Y Nặc mấy lần để điều hòa là xong!
“Anh Lâm, anh… không sao chứ?”
Trương Lỵ lo lắng hỏi, hồn nhiên quên mất bây giờ mình chỉ đang mặc nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501904/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.