“Lâm Phong, hôm nay chúng tôi tới chơi nhà cậu, nhưng cậu vừa tới đã gϊếŧ hai người của liên minh chúng tôi, có phải hơi quá đáng không?”
Nguyễn Hồng Nhan gằn giọng nói.
Lúc nói câu này bà ta đã âm thầm cảnh giác, tránh để Lâm Phong ra tay với mình!
Cũng không ngờ lúc này Lâm Phong không làm gì, mà đi ra ghế ngồi xuống, tự mình rót một chén trà, vừa uống vừa nói:
“Nói đi, các người tìm tôi làm gì?”
Nguyễn Hồng Nhan nghe vậy thì nheo mắt lại.
Adv
Lâm Phong này có ý gì?
Đánh gϊếŧ một hồi, bây giờ lại tỏ vẻ ôn hòa, như thế này bà ta cũng không đoán ra được!
Chỉ có người nhà họ Trần không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Bọn họ rất hiểu tính Lâm Phong.
Adv
Lâm Phong đã như thế này nghĩa là lúc này anh muốn gϊếŧ người nhất.
Làm như vậy cũng chỉ để trêu chọc đám người Nam Lĩnh mà thôi!
“Chúng tôi tới là muốn…”
Nguyễn Hồng Nhan vừa thở hắt ra một hơi, vừa mở miệng đã bị Lâm Phong lạnh lùng cắt ngang:
“Quỳ xuống nói chuyện.”
Nguyễn Hồng Nhan ngẩn ra, cho rằng mình nghe nhầm, vì vậy hỏi lại:
“Cậu… vừa nói cái gì?”
“Tôi bảo bà quỳ xuống nói, nghe rõ chưa?” Lâm Phong lặp lại.
Nguyễn Hồng Nhan giận tím mặt!
Bà ta là ai?
Dù sao cũng là một trưởng lão trên Nam Lĩnh, Lâm Phong lại để bà ta quỳ nói chuyện, quả thực là tát bà ta một cái!
Nguyễn Hồng Nhan đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501857/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.