Chương trước
Chương sau
Còn Trần Sơn thì cau mày!

Ông ấy nhìn qua đám thanh niên đời sau của Nam Lĩnh, khí thế không tầm thường, Thiên Cảnh nhan nhản.

Còn Trần Thiên Hủ mạnh nhất nhà bọn họ cũng mới chỉ Hậu Thiên Cảnh, sao mà so được?

Chẳng phải là lên chịu đòn cho mất mặt sao?

“Thế nào? Nhà họ Trần dù sao cũng được xưng là thế gia võ đạo hàng đầu Vân Xuyên, hôm nay có cậu Lâm nữa, danh tiếng càng cao, sẽ không từ chối chứ?” Nguyễn Hồng Nhan mỉm cười hỏi.

Vẻ mặt Trần Sơn khó coi!

Adv

Cuối cùng ông ấy cũng nhận ra đám người này hôm nay tới đây cũng chẳng có ý tốt gì, dường như muốn đè bẹp oai phong của nhà họ!

Chỉ là ông ấy không hiểu vì sao đối phương biết Lâm Phong mạnh, nhưng vẫn đến khıêυ khí©h bọn họ?

Lẽ nào mục đích thật sự của họ là đối phó với Lâm Phong?

Adv

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Sơn chấn động.
Nếu đúng như ông ấy đoán vậy chắc chắn liên minh Nam Lĩnh còn có cao thủ siêu cấp đang ngủ đông!

“Trần gia chủ, sao ông không nói chuyện? Lẽ nào nhà ông toàn một đám vô dụng, không dám luận võ?”

Nụ cười trên mặt Chu Chí Tường biến mất, lạnh lùng nói:

“Chúng tôi tìm Lâm Phong, ông nói nó không có nhà! Chúng tôi muốn cùng luận võ ông cũng không đáp ứng! Nhà họ Trần các người thật kiêu ngạo, không để liên minh Nam Lĩnh vào mắt!”

“Tôi…

Trần Sơn chuẩn bị nói gì thì Trần Thiên Hủ không nhịn nổi, đứng dậy lạnh lùng nói:

“Chẳng phải là muốn chèn ép nhà họ Trần này sao? Còn nói đường hoàng như thế! Con trưởng của nhà họ Trần, Trần Thiên Hủ, ai dám đứng ra đánh một trận với tôi?”

Dứt lời, trong nhà yên tĩnh một lát, sau đó đám võ giả của liên minh đều bật cười.
“Không hổ là con cả nhà họ Trần, có cốt khí!”

Nguyễn Hồng Nhan mỉm cười, sau đó quay lại giơ tay với một thanh niên áo đen, nói:

“Lư Ninh, lên.”

“Vâng, trưởng lão.”

Thanh niên Lư Ninh vâng lời bước ra.

Đôi mắt hắn bình tĩnh nhìn Trần Thiên Hủ, giống như đang ra oai, hơi nghiêng cổ phát ra âm thanh rắc rắc.

“Đến đi, cảnh giới của cậu thấp hơn tôi ba lần, tôi cho cậu đánh ba chiêu! Nhớ kĩ, chỉ có cơ hội ba lần, lúc tôi ra tay, cậu không ngăn được đâu!”

Lư Ninh phách lối ngoắc tay với Trần Thiên Hủ.

Trần Thiên Hủ tuy cảm thấy khó chịu nhưng cũng không nói gì thêm.

Bởi vì đúng là Lư Ninh mạnh hơn anh ta nhiều, là một võ giả Hậu Thiên tầng bốn!

Bây giờ đối phương chấp nhận nhường ba chiêu, vậy phải nắm chắc cơ hội này, đánh bại Lư Ninh, để đám võ giả Lĩnh Nam biết nhà họ Trần không dễ bắt nạt!
“Anh, cố lên!”

“Anh, đánh chết hắn!”

Trần Y Thủy và Trần Thiên Hành hò hét cổ vũ.

Người nhà họ cũng vung nắm tay.

Trần Thiên Hủ nhìn ánh mắt mong mỏi của người nhà, thở hắt ra một hơi, sau đó một chân đạp mạnh xuống đất, lao thẳng về phía Lư Ninh.

“Toái Thiết Quyền!”

Trần Thiên Hủ gầm lên một tiếng, hung hăng đánh ra.

Toái Thiết Quyền là tuyệt học của nhà họ Trần!

Có thể dồn hết sức mạnh lên nắm đấm trong thời gian ngắn, lúc bộc phát cũng đủ để làm tấm thép gãy vụn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.