Chương trước
Chương sau
Khả năng điều khiến khí kinh người như vậy, ngay cả Phùng Thiên Luân cũng không làm được!

Đương nhiên, điều này không có nghĩa là thực lực của thanh niên áo trắng sẽ cao hơn Phùng Lăng Tiêu, chỉ có thể nói rằng tinh thần lực của anh rất lớn, khả năng điều khiển khí mạnh mẽ...

"Là cậu ta!"

Trong lúc Độc Tam Kinh và những người khác đánh giá Lâm Phong thì đồng tử Phùng Thiên Luân co rụt!

"Môn chủ, ông quen người này sao?"

Thái Khôn nhỏ giọng hỏi.

Adv

"Trước kia Mục Trần đã đặc biệt đưa ảnh của người này cho tôi xem, còn nói rằng người này ở Vân Xuyên, dặn tôi nhất định phải bảo vệ cậu ta thật tốt!"

Phùng Lăng Tiêu trả lời.

Nghe được câu này.

Ánh mắt của mọi người trong Thần Võ Môn thoáng hiện lên một tia thất vọng.

Adv

Thiếu chủ đã dặn dò Môn chủ như vậy có nghĩa là thanh niên áo trắng không mạnh, nếu không thì làm sao lại cần Thần Võ Môn của bọn họ bảo vệ?
Thực lực không mạnh, còn dám đến đây, chẳng phải đến chịu chết sao!

"Mày là ai? Dám xen vào chuyện của Ngũ Độc Giáo tao?"

Độc Tam Kinh lạnh lùng hỏi Lâm Phong.

"Ha ha..."

Lâm Phong cười khẩy một tiếng, sau đó đột nhiên đá mạnh vào một đệ tử Ngũ Độc Giáo đang đến gần mình.

"Ầm!" một tiếng.

Đệ tử Ngũ Độc Giáo này thậm chí còn không kịp phản ứng, đã bị đá thành một đoàn sương máu.

"Tao không chỉ xen vào, tao còn giẫm chân vào, mày làm gì được tao?"

Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Ánh mắt Độc Tam Kinh lóe lên một tia sát ý mãnh liệt.

Vốn lão ta còn có chút kiêng dè lai lịch của Lâm Phong, nhưng Lâm Phong đã kiêu ngạo như vậy, lão ta cũng không thể do dự nữa!

"Thằng nhãi, mày đang đùa với lửa đấy!"

"Lên đi! Bắt thằng đó lại, hiến tế cho con quái vật bên dưới!!"

Độc Tam Kinh vung tay ra hiệu cho một đám thuộc hạ, lạnh lùng nói.
Một đám đệ tử Ngũ Độc Giáo nghe vậy đều gật đầu, chuẩn bị tấn công, giải phóng độc vật...

Mà ngay lúc này.

Lâm Phong vung tay lên, một màn lửa mang theo linh khí bùng cháy, thiêu rụi một đám đệ tử Ngũ Độc Giáo thành tro bụi.

"Rồi sao? Tao đang chơi với lửa nè, mày làm gì được tao?"

Lâm Phong thản nhiên nói.

Thấy cảnh này.

Hiện trường lập tức yên tĩnh trở lại.

Tất cả mọi người đều há hốc mồm, ngay cả Độc Tam Kinh cũng không ngoại lệ!

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi!

Hơn mười đệ tử tinh nhuệ của Ngũ Độc Giáo, bao gồm cả hai cường giả Võ Hồn cảnh, đều bị thanh niên trước mặt gϊếŧ chết trong nháy mắt!

Nhiều cường giả như vậy.

Trong tay hắn lại giống như kiến hôi, giơ tay là diệt...

"Môn... môn chủ! Ông chắc chắn cậu ta cần Thần Võ Môn chúng ta bảo vệ sao?"
Thái Khôn vô thức hỏi.

Môi Phùng Thiên Luân run rẩy, nhưng lại không nói nên lời!

Thái Văn Cơ tò mò, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Cô ấy biết rằng vừa rồi chính anh trai này đã cứu mình...

Anh trai thật mạnh mẽ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.