“Mọi người bình tĩnh, Thái Húc đã trốn thoát! Chỉ cần thiếu chủ đến, chúng ta sẽ được cứu!”
Phùng Thiên Luân đè nén sự chấn động trong lòng, nói nhỏ.
Thái Khôn và những người khác nghe xong đều gật đầu, im lặng không nói.
Đến nước này, bọn họ chỉ có thể đợi thiếu chủ đến!
Nhưng ngay lúc này.
Adv
Những người của Ngũ Độc Giáo đột nhiên dừng nghi lễ kỳ lạ lại, Độc Tam Kinh quay đầu nhìn về phía mọi người của Thần Võ Môn, cười lạnh nói:
“Tưởng tôi không biết mấy người tính toán gì sao? Không phải là muốn đợi tên yêu nghiệt số một Thập Vạn Đại Sơn, Phùng Mục Trần đến cứu mấy người sao?”
Mọi người của Thần Võ Môn nghe xong đều chấn động trong lòng, nhưng trên mặt vẫn không biểu lộ gì.
“Độc Tam Kinh, tôi không hiểu ông đang nói gì!”
Adv
Phùng Thiên Luân trầm giọng hỏi.
“Ha ha, nói cho mấy người biết, tên Thái Húc kia là do tôi cố ý thả ra, mục đích chính là để hắn dẫn những người khác của Thần Võ Môn mấy ngươi đến!”
Độc Tam Kinh cười lớn liên hồi.
“Ông có ý gì?”
Đồng tử Phùng Thiên Luân co lại!
“Ý gì à? Từ từ mấy người sẽ biết thôi! Còn thằng con ông, Phùng Mục Trần, tôi cũng đã tính đến rồi! Nó có lợi hại đến đâu, đến đây cũng chỉ có nước chết!”
Độc Tam Kinh nói.
Vừa dứt lời.
Trái tim của Phùng Thiên Luân và những người khác đều chìm xuống đáy vực.
Bọn họ còn đang chờ Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501824/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.