Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Triệu Vô Cực đều lộ vẻ ngạc nhiên.

Không ngờ ở lối vào Đoạn Hồn Cốc này vẫn có người ẩn náu trong bóng tối.

Dược Trần lặng lẽ dán mắt vào người đàn ông trung niên, chỉ cảm thấy người đàn ông trung niên này trông có chút quen mắt, nhưng nhất thời ông ta lại không thể nhớ ra!

"Không ngờ áo khoác hoa văn màu vàng này lại là pháp bảo linh khí cấp thấp!"

Adv

Lâm Phong liếc nhìn người đàn ông đang bất tỉnh, ánh mắt hơi dao động.

Những đồ như pháp bảo là cực kỳ trân quý!

Ngay cả trong giới tu chân thời viễn cổ cũng hiếm thấy!

Đừng nhìn pháp bảo mà người đàn ông khoác trên người chỉ là linh khí cấp thấp, nhưng cho dù là tu giả ở đại viên mãn Trúc Cơ Kỳ cũng chưa chắc có thể phá hủy được khả năng phòng ngự của nó!

Adv
Mà theo như những gì Lâm Phong biết, tu tiên mạnh hơn tu võ, luận về sức mạnh chiến đấu thựctế thì đại viên mãn Trúc Cơ Kỳ đã có thể sánh ngang với hậu kỳ Võ Hồn Cảnh!

Nói cách khác, miễn là mặc pháp bảo này, trong thế giới hiện tại, về cơ bản không cần phải lo lắng về vấn đề tính mạng!!!

"Chiếc áo khoác này đã xỉn màu, những hàng hoa văn phòng ngự trên đó cũng đã bị ăn mòn gần hết, người này chắc chắn trước đó đã bị sinh linh đáng sợ nào đó tấn công!"

Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ.

Chính vào lúc này, Dược Trần bên cạnh đột nhiên kinh ngạc thốt lên: "Tôi nhớ ra rồi, người này không phải là thất trưởng lão của Thần Võ Môn, Thái Húc sao? Sao hắn lại ở đây nhỉ!"

"Trưởng lão của Thần Võ Môn?"

Lâm Phong khẽ cau mày.

"Đúng thế! Vừa rồi tôi cảm thấy người đàn ông này trông mặt rất quen. Sau khi nghĩ kỹ, phát hiện ra trước đây người này từng đại diện cho Thần Võ Môn tới Dược Vương cốc chúng tôi hỏi thuốc!"
Dược Trần chắc chắn nói.

Nghe những lời của Dược Trần nói, đám người Triệu Vô Cực đều bắt đầu bàn tán sôi nổi.

Dù gì thì Thần Võ Môn cũng là môn phái đứng đầu trong Thập Vạn Đại Sơn, thất trưởng lão trong môn phái này bị thương nặng ở đây, rõ ràng có chuyện gì đó không ổn!

Chẳng lẽ những người của Thần Võ Môn đã vào Đoạn Hồn Cốc trước bọn họ?

Đám người Triệu Vô Cực nói tới đây thì trong lòng chấn động, vẻ mặt trở nên ngưng trọng!

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói, trực tiếp đẩy ra một tia linh khí muốn cứu Thái Húc tỉnh dậy.

Thần Võ Môn là môn phái của lục sư huynh Phùng Mục Trần!

Phùng Mục Trần đối với anh cũng xem như khá tốt, trước đó vẫn luôn nói nếu gặp chuyện gì có thể tìm anh ta giúp đỡ, cho nên về tình về lý anh đều không thể khoanh tay đứng nhìn!!!
…..

Bởi vì có pháp bảo bảo vệ nên Thái Húc bị thương không nặng, chỉ là kiệt sức mà ngất đi thôi!

Vì vậy sau khi Lâm Phong truyền vào một tia linh khí, Thái Húc đã nhanh chóng từ từ mở mắt.

Lúc đầu ông ta có vẻ giật mình, nhưng sau khi nhìn xung quanh và thấy đám người Lâm Phong, ông ta lại nhảy lên, vẻ mặt cảnh giác nhìn mọi người, hỏi:

"Các người là ai?"

"Thái trưởng lão, tôi là Dược Trần của Dược Vương cốc, ông không nhận ra tôi sao?"

Dược Trần nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Thái Húc nghe vậy liền nhìn Dược Trần từ trên xuống dưới, không biết đang suy nghĩ điều gì mà vẻ mặt nhất thời có chút buông lỏng!

Nhưng rất nhanh, vẻ mặt của ông ta lại thay đổi, cảm kích nói với Dược Trần:

"Dược phó cốc chủ, cảm ơn ngài đã cứu tôi! Nhưng hiện tại tôi có chút việc gấp, phải nhanh chóng trở về tông môn cứu viện! Sau này nhất định sẽ đích thân đến bái tạ ngài!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.