Nhưng hôm nay Lý Thanh Sương tới, khiến người chưa từng yêu đương bao giờ như anh ta luống cuống!
Anh ta không ngờ đối tượng đính hôn của mình đẹp như thế, khí chất thoát tục, giống tiên nữ nhân gian…
“Thiên Hành, ngây ra đấy làm gì? Không mau chào hỏi người ta đi? Con trai gì mà đáng xấu hổ!”
Trần Y Nặc thấy em trai ngượng ngùng, không khỏi thúc giục.
Trần Thiên Hành gật đầu, sau đó quay sang Lý Thanh Sương, cười nói:
Adv
“Xin chào, tôi là Trần Thiên Hành…”
Lý Thanh Sương lạnh nhạt liếc nhìn Trần Thiên Hành, không đáp lời.
Thấy vậy, mọi người có mặt đều nhíu mày.
Adv
Chỉ có điều không ai nghĩ nhiều, chỉ cho rằng con gái lần đầu gặp mặt nên hơi xấu hổ.
“Khổng Trần sư thúc, sao người không nói mau đi, hà tất phải lãng phí thời gian như vậy làm gì?”
Lúc này Lý Thanh Sương đột nhiên lên tiếng.
Khổng Trần do dự một lát, mới đứng dậy nói:
“Bắc Huyền sư đệ, là thế này, hôm nay ta đến đây để chuyển lời giúp Vân sư tỷ! Tỷ ấy nhờ ta nói với đệ, chuyện năm đó chỉ là một câu nói đùa, không phải thật.”
“Có ý gì?”
Trần Bắc Huyền ngẩn ra.
Tần Vân là sư tỷ của ông ấy, còn Lý Thanh Sương là đệ tử của bà ấy!
Quan hệ giữa hai người rất tốt, lúc còn trẻ còn từng xuống núi trải nghiệm, thậm chí còn cứu Tần Vân nhiều lần!
Cũng vì thế nên mới có hôn sự này!
“Ý tứ rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501804/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.