Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy cảnh này, lòng Trương Lỵ như chùng xuống tận đáy vực.

Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Cho dù tình báo có sai thì cũng không thể nào khác nhiều đến mức này chứ!

Đối mặt với năm người cải tạo giáp trắng này, có lẽ chỉ có các tiểu tổ trong top ba trên bảng xếp hạng tổ thủ vệ mới có thể đánh lại được thôi nhỉ?

Tiểu tổ hạng xoàng như họ chỉ có nước chịu chết thôi!

Đồng thời cô ta cũng rất nghi hoặc.

Adv

Rốt cuộc năm người cải tạo mạnh như thế lẻn vào nước Đại Hạ vì mục đích gì?

“Khà khà khà, những võ giả này quá yếu! Tao còn chưa dùng tới một phần mười nguồn năng lượng đã có thể giải quyết bọn chúng dễ dàng vậy rồi!”

Ngải Nhĩ Phu cười lạ một tiếng, sau đó ném Trương Lỵ xuống đất.

Đúng lúc này, Jack bước tới gần hỏi Trương Lỵ:
Adv

“Bây giờ tao muốn hỏi mày vài câu, chỉ cần mày thành thật trả lời, tao có thể cân nhắc việc tha cho chúng mày!”

“Xì! Anh mơ đi! Đừng hòng moi được tin tức gì của quốc gia từ trong miệng tôi!”

Trương Lỵ cười khẩy, nhổ thẳng một ngụm nước bọt vào mặt Jack.

Jack đưa tay lau nước bọt trên mặt rồi thè lưỡi ra liếʍ tay, sau đó nở nụ cười, bảo:

“Nước bọt của mày rất ngọt! Tao thích lắm!”

Trương Lỵ nghe vậy thì đổng tử chợt co rụt.

Thái độ biếи ŧɦái kiểu này khiến da đầu cô ta tê dại.

"Tao cũng chẳng ngại nói với bọn mày, lần này tao đến nước Đại Hạ của bọn mày là để đến Vân Xuyên tìm một người tên Lâm Phong! Chỉ cần mày đồng ý đưa bọn tao đi tìm Lâm Phong, sau khi bọn tao xử lý Lâm Phong sẽ tha cho các cô!"

Jack mỉm cười nói.

Lâm Phong?

Trương Lỵ nhíu mày, chỉ cảm thấy hình như mình đã nghe đến cái tên này ở đâu đó rồi.
Mà đúng lúc này, Lâm Phong vứt cá nướng trong tay, đứng lên nói:

"Tôi chính là Lâm Phong! Anh tìm tôi làm gì?"

Vừa dứt lời, đám người xung quanh đổ dồn ánh mắt vào Lâm Phong.

Đám Trương Lỵ, Tôn Bình tỏ ra kinh ngạc.

Còn Jack và Ngải Nhĩ Phu nhíu mày, bọn họ vốn không tin Lâm Phong!

Căn cứ vào ra-đa của hệ thống thăm dò võ đạo, thanh niên trước mặt này chỉ là một người bình thường, chắc chắn không thể nào là Lâm Phong!

Ở trong tình báo, Lâm Phong là một võ giả rất mạnh!

Nếu không phía trên tổ chức cũng không đồng thời điều động năm người bọn họ!

"Một con kiến như mày cũng biết quấy rối cơ đấy!"

Ngải Nhĩ Phu nhe răng cười, giơ tay bắn súng laze về phía Lâm Phong hòng xử lý anh!

"Cẩn thận!"

Mấy người của tiểu tổ thủ vệ thấy vậy bèn kêu lên một tiếng.

Nhưng một giây sau, bọn họ lập tức kinh ngạc!
Chỉ thấy súng laze đứng khựng lại cách Lâm Phong một mét, khó tiến thêm được nữa!

Nhìn thật kỹ sẽ phát hiện phía ngoài Lâm Phong có một lớp bảo vệ khá nhạt, chính vòng bảo vệ này đã chặn súng laze!

"Hóa ra anh ta mạnh đến vậy!"

Trong lòng Trương Lỵ chấn động!

"Có mạnh hơn nữa cũng có ích lợi gì? Cuối cùng chỉ là một tên háo sắc!"

Tôn Bình khinh thường trong lòng!

Lâm Phong không nhìn ánh mắt của mọi người, nhíu mày hỏi:

"Là ai kêu mấy người tới tìm tôi?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.