Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong sân đều nuốt nước miếng, trong lòng thầm mắng một tiếng biếи ŧɦái!

Nhưng bọn họ cũng không có suy nghĩ nhiều!

Bởi vì người đàn ông kia hơn xa bọn họ về thực lực và cả thân phận, một cường giả như vậy chơi mấy con đàn bà thì có sao?

Tăng Tam Thủy cũng nhìn người đàn ông kia đầy e ngại.

Mặc dù lão ta không biết thân phận của người đó, nhưng chắc chắn thân phận của người đã vượt xa sự tưởng tượng của lão ta nên mới có thể khiến nhiều võ giả của các dòng tộc cung kính như vậy!

Adv

"Diệp lão đệ, cậu báo cho ngài Lâm chưa?"

Tăng Tam Thủy hỏi nhỏ.

"Điện thoại tắt máy! Có lẽ bây giờ cậu ta không dùng điện thoại nên chưa nạp điện."

Diệp Thiên Tâm cười khổ một tiếng.

Adv

Sau khi Diệp Thiên Tâm nói vậy, Mười cái võ giả Tiên Thiên Cảnh của bang Khẩu Kỹ nghe vậy, chợt tái mặt.
Mặc dù thực lực bọn họ không yếu, nhưng ở đây có ít nhất mười cường giả của các dòng tộc, nhất là người đàn ông áo xanh kia càng thâm sâu khó lường, chắc chắn bọn họ không phải là đối thủ!

Hi vọng duy nhất chính là báo cho Khẩu Kỹ Vương đến nhưng bây giờ Khẩu Kỹ Vương lại tắt máy?

"Tăng Tam Thủy, ông nghĩ không nói gì là thoát được sao?"

Lúc này, Đỗ Tử Đằng đi lên trước một bước, mắt ánh lên sát ý.

Tăng Tam Thủy thấy vậy thì giật mình, nói ngay:

"Tôi nói! Chuyện mộ tiên nhân tôi cũng không biết! Mấy người ép hỏi tôi, tôi cũng đâu nói láo cho mấy người được?"

"Bộp!"

Đỗ Tử Đằng vung tay về phía Tăng Tam Thủy.

Bây giờ lão ta đã là võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng một, mà Tăng Tam Thủy mới Hậu Thiên Cảnh tầng năm, vốn dĩ không cản được, phải chịu một đòn trực diện!
Cảnh tượng bất ngờ này khiến đông đảo võ giả nhà họ Tăng cùng giận dữ, quát lớn:

"Đỗ Tử Đằng, ông có ý gì?"

"Ông dám đánh gia chủ của chúng tôi, ông muốn chết sao?"

"Ha ha... Tôi đánh đó, mấy người định làm gì?"

Đỗ Tử Đằng cười lạnh một tiếng, không sợ hãi chút nào.

Mắt thấy cuộc chiến hết sức căng thẳng, Tăng Tam Thủy lại bụm mặt, phun ra một ngụm khí bẩn, vội trấn an người của mình!

Lão ta biết bây giờ nếu đánh nhau, bọn họ sẽ thua rất thảm!

Mà đúng lúc này, Diệp Thiên Tâm bỗng vùng lên, đấm vào bụng Đỗ Tử Đằng, muốn báo thù cho anh em của mình!

"Thằng hề!"

Đỗ Tử Đằng chẳng thèm ngó tới, tùy ý bắt lấy nắm đấm của Diệp Thiên Tâm.

Đến cả Hậu Thiên Cảnh tầng năm như Tăng Tam Thủy cũng bị mình xoay như chong chóng, một Diệp Thiên Tâm mới Địa Cảnh đỉnh phong cũng đòi đánh lén mình?
Đúng là ngu ngốc!

"Răng rắc!"

Đỗ Tử Đằng nhẹ nhàng bóp đã khiến cổ tay Diệp Thiên Tâm gãy nát, lão ta đau đớn khôn cùng, không nhịn được mà hét lên một tiếng.

"Rầm!"

Đỗ Tử Đằng lại đá một đòn vào bụng Diệp Thiên Tâm, khiến lão ta văng ra ngoài cửa mấy chục mét, miệng phun máu tươi, rất lâu sau vẫn không thể đứng lên được.

"Khờ khạo ghê, một võ giả Địa Cảnh? Ấy... không khác gì óc chó!"

Đỗ Tử Đằng khinh thường nhìn thoáng qua Diệp Thiên Tâm nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích.

Sau đó xoay người lại, tiếp tục ép hỏi Tăng Tam Thủy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.