“Không ổn! Mọi người mau chạy!”
Trần Sơn, Trần Y Nặc và mọi người thấy vậy, vẻ mặt thay đổi, lao ra ngoài.
Không ngờ chiến trường của hai người đã tới mức này.
Chi dư âm thôi đã khiến họ không chịu nổi!
Nhưng rõ ràng lúc này đã muộn.
Tốc độ bùng phát của nó quá nhanh, san bằng mọi thứ nó quét qua.
Adv
Nháy mắt đã tới sau lưng mọi người.
Lúc chỉ mành treo chuông, một bóng dáng cao gầy xuất hiện.
Người tới là Lâm Phong!
Lâm Phong vung tay lên, lòng bàn tay phun ra linh khí vô biên, hóa thành một lá chắn sáng ngời, đỡ hết mọi dư âm!
Adv
“Con rể!”
“Anh rể!”
“Lâm Phong, sao anh lại quay về?”
Đám người Trần Sơn đều vui mừng ra mặt.
Cách đó không xa, Trương Diệu đang chiến đấu với Trần Bắc Huyền thấy Lâm Phong quay về, vẻ mặt thay đổi, lập tức dùng linh khí toàn thân đẩy lùi Trần Bắc Huyền…
Sau đó đứng lại một góc, vẻ mặt cảnh giác nhìn Lâm Phong.
“Sao không đánh tiếp?” Lâm Phong thản nhiên hỏi.
Anh đã phát hiện Trương Diệu là lạ từ sớm, cho nên dù có ra ngoài cũng để lại thần thức ở bên này quan sát!
Nếu Trương Diệu không làm gì, đương nhiên anh sẽ tới Thanh Thành Kiếm Phái để giành linh thạch, đưa Hàn Phi lên làm môn chủ, rồi về từ từ chơi với bà ta.
Nhưng nếu bà ta ra tay, anh cũng có thể trở về ngay lập tức!
Chỉ có thể nói, mọi thứ đã nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499877/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.