“Tôi cứ quá đáng thì ông làm gì được?”
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, chợt chột lấy cổ Hàn Nhất Kiếm.
“Hừ.”
Hàn Nhất Kiếm hừ lạnh, dưới chân nhúc nhích, người nhẹ như chim, uyển chuyển như du long, dễ dàng tránh thoát đòn tấn công của Lâm Phong.
Lát sau, ông ta đã xuất hiện cách Lâm Phong chừng mười mét, dùng dáng vẻ bề trên để dạy dỗ:
Adv
“Thanh niên mà nóng nảy như thế thì không hay, tốc độ quá chậm, lực lại quá yếu!”
Nhìn thấy vậy, đám người Ngô Cuồng đều mừng như điên!
Thầm nghĩ Môn chủ đúng là Môn chủ!
Cuối cùng cũng phá được lời nguyền một chiêu của Lâm Phong rồi!
Adv
Còn đám người Dược Trần thì lại cực kì nặng nề.
Rõ ràng, đã nhiều năm rồi, thực lực của Hàn Nhất Kiếm đã được thăng lên rất nhiều, bây giờ sâu không lường được, khó mà nhìn ra!
“Lâm Phong, ông ta vừa sử dụng Thất Tinh Kiếm Bộ của Thanh Thành Kiếm Phái, phương pháp này có tốc độ rất cao, còn ngưng tụ được kiếm thế! Trong vòng bảy bước có thể bộc phát ra chiến lực cực hạn.”
Trần Bắc Huyền nhắc nhở.
“Cũng có chút kiến thức đấy, năm đó ở Thục Sơn cũng học được không ít nhỉ, vẫn biết được tuyệt học Thất Tinh Kiếm Bộ của môn phái tôi!”
Hàn Nhất Kiếm hứng thú nhìn Trần Bắc Huyền một cái rồi lại nhìn Lâm Phong, lạnh nhạt nói:
“Lâm Phong, đúng là cậu rất mạnh, ngay cả tôi cũng không nhìn ra được. Nhưng… nếu thật sự muốn đánh nhau, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499870/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.