Trần Sơn nghe vậy thì siết chặt nắm đấm, nhưng nắm đấm được nới lỏng rất nhanh, ông ấy bình tĩnh nói:
“Cuối cùng tôi cũng đã biết vì sao lúc trước dù có bị đánh chết bà cũng không chịu giúp tìm Dược Sư chữa trị cho Tiểu Luyến Luyến rồi…”
“Bởi vì bà chưa bao giờ coi Y Nặc và Y Thủy là con gái mình! Ở trong mắt bà, chúng chỉ là công cụ giao dịch của bà thôi! Bà dùng Y Nặc để lấy lòng Huyền Linh Môn không thành công nên muốn hại tới Y Thủy chứ gì!”
“Nếu biết trước sẽ như vậy thì hồi xưa tôi đã không tái hôn với bà rồi!”
Nghe vậy, Trương Diệu hơi thay đổi sắc mặt: “Trần Sơn, ông nói vậy là đang muốn biểu đạt điều gì hả?”
Adv
Trần Sơn thở ra một hơi, đáp:
“Ly hôn đi! Nhà họ Trần không xứng với thân phận đệ tử Dược Vương cốc cao quý của bà! Kể từ tối hôm nay, tôi và bà sẽ không còn liên quan gì nhau nữa!”
“Trần Sơn, ông điên rồi sao? Chỉ vì chuyện này mà ông muốn ly hôn với tôi?”
Trương Diệu thay đổi sắc mặt.
Adv
“Đây là chuyện nhỏ hả? Chúng là con gái ruột của tôi, là cục cưng bé bỏng của tôi! Lúc trước tôi có lỗi, nhưng kể từ bây giờ, tôi nhất định sẽ không để bất cứ kẻ nào làm tổn thương con gái tôi nữa!”
Trần Sơn nói rõ từng chữ một.
Lúc này.
Ông đã nản lòng thoái chí.
Trương Diệu gả vào nhà họ Trần, giữ tư tưởng gia trưởng suốt mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499853/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.