Nếu anh ấy không phải anh rể của mình thì tốt biết bao!
Trong lòng Trần Y Thủy vừa phức tạp lại vừa bối rối, cô bé biết tình cảm mình dành cho Lâm Phong là sai, nhưng lúc này cô bé thật sự không thể kiềm chế được.
Đúng lúc này.
“Thịch thịch thịch!”
Bỗng có tiếng bước chân vang lên từ trong trang viên nhà họ Trần.
Là Trần Sơn nghe thấy tiếng động nên dẫn theo mấy vệ sĩ chạy ra.
Adv
Bên cạnh Trần Sơn còn có một người phụ nữ, bà ta bó cao mái tóc đen, dáng người cao gầy nhưng đầy đặn, cao khoảng một mét bảy!
Gương mặt bà ta quyến rũ, hồng hào, cần cổ còn ướt như thể vừa mới tắm xong.
Người này chính là mẹ vợ của Lâm Phong, Trương Diệu!
Ban ngày bà ta có việc ở Dược Vương cốc nên không về gấp được, đến tối mới về nhà họ Trần…
Adv
“Bác gái ơi, cứu cháu với! Mau cứu cháu với!”
Ngô Tề nhìn thấy Trần Sơn và Trương Diệu dẫn người tới mà cứ như thấy cứu tinh, lập tức kích động hô to.
Còn Trần Y Thủy nhìn thấy ba mẹ mình tới thì hơi lo lắng nắm lấy cánh tay Lâm Phong, trong mắt có vẻ sợ hãi.
“Cậu đang làm gì vậy? Mau thả cậu Ngô ra đi chứ!”
Khi thấy Ngô Tề bị Lâm Phong giẫm dưới chân, Trương Diệu chợt nói thầm không ổn, lập tức nói thật lớn tiếng:
“Diệu Diệu, cậu ấy là con rể lớn của em, Lâm Phong!”
Trần Sơn đứng bên cạnh nói nhỏ.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499850/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.