Chương trước
Chương sau
Trần Sơn phấn khởi, lập tức chạy ra sân sau lấy kiếm!

Những người khác có mặt nghe thấy Trần Bắc Huyền nói vậy, trong lòng cũng cực kì kích động!

So với Lâm Phong, bọn họ vẫn thấy lão tổ nhà mình lợi hại hơn!

Lời nói bình tĩnh, không giả vờ, không hổ với danh hiệu của ông ấy!

“Cũng thú vị.”

Lâm Phong vẫn khoanh tay, trong mắt xẹt qua một tia sáng.

Trần Bắc Huyền là một kiếm tu, anh cũng thế, chỉ là bây giờ còn chưa ai có thể khiến anh phải lấy kiếm ra mà thôi!



Adv

Cùng lúc đó, ở tổng bộ của thương hội Bách Vân tại thủ đô.

Trong một căn phòng làm việc xa xỉ.

Hội chủ Hoàng Phủ Hằng ngồi trên ghế gỗ đỏ, cầm điện thoại di động trên tay, ngơ ngác nhìn ảnh chụp.

Trong hình, là thi thể của con trai ông ta, Hoàng Phủ Vân!

Vết máu loang lổ, bi thương cực kì!

“Vân… Vân Nhi!”
Adv

Trong miệng Hoàng Phủ Hằng phát ra âm thanh khàn khàn, đôi con ngươi sâu không thấy đáy dần ướŧ áŧ.

Ông ta không tin được, con trai hôm trước còn đang bình thường, bây giờ đã là một thi thể!

Hoàng Phủ Hằng nửa đời trước si mê võ đạo, mãi bảy mươi tuổi mới phá thân, cưới một người vợ, sinh ra một đứa con trai!

Để đào tạo đứa con trai này, ông ta dùng rất nhiều công sức, coi nó như Hội chủ tiếp theo của thương hội để bồi dưỡng.

Mà bây giờ, mọi công sức đều uổng phí!

Con trai ông ta đã chết, hung thủ còn ngang nhiên gọi điện thoại tới mắng ông ta, khıêυ khí©h rồi cảm ơn

Cảm ơn cái gì?

Cảm ơn tao sinh ra một đứa con trai cho mày gϊếŧ ư?

Khinh người quá đáng!

“Nhà họ Trần, Trần Bắc Huyền!”

Hoàng Phủ Hằng nắm chặt điện thoại di động, ép cái điện thoại
thành từng mảnh nhỏ, miệng gầm lên như dã thú.

“Người đâu!”

Hoàng Phủ Hằng đứng dậy khỏi ghế, lạnh lùng hét lớn ra bên

ngoài.

“Hội chủ!”

“Hội chủ!”

Hai võ giả tinh anh của thương hội Bách Vân lập tức tiến vào.

“Tới thương hội, tập hợp tất cả các võ giả Tông Sư Cảnh lại cho tôi, theo tôi đến Vân Xuyên! Tôi muốn san bằng nhà họ Trần, đánh cho bọn họ không còn manh giáp”

Hoàng Phủ Hằng lạnh lùng nói.

Hai người của thương hội nghe vậy đều chấn động!

Rốt cuộc là có chuyện gì mới khiến Hội chủ tức giận như thế?

Chỉ là hai người họ cũng không dám hỏi, gật đầu, lập tức

xoay người ra ngoài, tập hợp mọi người…

Không lâu sau, mười ba vị võ đạo Tông Sư đứng chỉnh tề trước

mặt Hoàng Phủ Hằng.

Mười ba vị này, khí tức thâm hậu, căn cơ vững vàng!
Người nào người đấy đều mạnh mẽ đáng sợ!

Hoàng Phủ Hằng nhìn qua mười ba người, bình tĩnh nói:

“Vừa nãy con trai tôi đã chết! Bị nhà họ Trần ở Vân Xuyên hại chết, đối phương còn phách lối gửi ảnh cho tôi, nói cảm ơn tôi, bảo tôi dẫn người tới báo thù!”

“Cái gì?”

Mười ba vị Tông Sư nghe vậy đều đổi sắc mặt, cảm thấy khϊếp sợ.

“Hoàng Phủ Hằng tôi đời này chưa từng thấy ai yêu cầu như thế! Nếu đối phương đã nói vậy, tôi sẽ thỏa mãn người ta luôn!”

Hoàng Phủ Hằng nói một câu lạnh như băng, sau đó xoay người:

“Mọi người theo tôi đến Vân Xuyên, diệt nhà họ Trần!”

Bên ngoài thương hội Bách Vân.

Hoàng Phủ Hằng thống lĩnh mười ba võ đạo Tông Sư đi thẳng tới Vân Xuyên, chuyện này lập tức khiến một vài thế lực ngầm có quyền lực để ý tới!

Trong lúc nhất thời, các thế lực lớn ở thủ đô đều bàn tán xôn xao.

“Tình huống gì đây? Lão già Hoàng Phủ Hằng mang nhiều người tới Vân Xuyên như thế để làm gì?”

“Căn cứ theo mật thám của tôi ở bên đó, hình như là đến nhà

họ Trần! Có người ở đó gϊếŧ con trai bảo bối của ông ta.”

“Nhà họ Trần? Chẳng lẽ là bên Trần Bắc Huyền ở Vân Xuyên kia?”

“Cũng thú vị đấy! Tuy rằng cảnh giới của Trần Bắc Huyền không cao, nhưng thực lực rất kinh khủng… Mấu chốt nhất là, có người nói Trần Bắc Huyền là người thừa kế của thế lực kia…”

“Thế lực kia?”

“Thục Sơn!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.