Trần Thiên Hành vẫn không lên tiếng, nhưng hai tay đã siết chặt lại.
Anh ta thân là cậu hai của Trần gia, chưa từng bị ai sỉ nhục tới vậy?
Nếu không phải kiêng dè lai lịch của đối phương quá lớn, lo sợ liên lụy đến gia tộc thì anh ta đã sớm phản kháng lại rồi.
“Ngài buông anh tôi ra!!”
Lúc này, Trần Y Thủy tức giận xông tới trước, muốn hất tay Hoàng Phủ Vân ra nhưng lại bị Hoàng Phủ Vân đẩy nhẹ ra ngã nhào xuống đất.
Adv
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những trưởng lão của Trần gia ở trong phòng đều rất khó coi.
Cho dù là Trần Sơn người muốn liên hôn với thương hội Bách Vân cũng hơi cau mày, trong lòng tức giận.
Hoàng Phủ Vân này quá ngông cuồng rồi!
Hoàn toàn không coi Trần gia chúng ta ra gì!
Adv
Trước mặt ông ấy, trêu chọc con gái ông, đánh con trai của ông, bất luận là người cha nào đi chăng nữa đều tuyệt đối không thể nhịn được.
Trần Sơn đè nén lửa giận trong lòng nói:
“Thiếu chủ Hoàng Phủ, nếu như ngài thích con gái của tôi, chúng ta có thể bàn chuyện hôn sự, nhưng bây giờ ngài làm như vậy, có phải là có chút không ổn?”
Hoàng Phủ Vân nghe thấy lời này liền cười lớn, khinh thường nói:
“Ông có hiểu nhầm không vậy? Thích con gái của ông? Con gái ông là cái thá gì? Chẳng qua tôi chỉ muốn xem cô ta xinh đẹp cỡ nào, muốn chơi đùa cô ta mà thôi!”
“Dựa vào cô ta mà cũng xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499681/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.