Bên kia.
Hoàng Phủ Vân, Lý Phúc, Phùng Hải ba người đã trở về chi nhánh Kim Lăng của thương hội Bách Vân!
“Phùng Hải, ông dùng danh nghĩa của tôi điều động mọi lực lượng, nhất định phải điều tra kỹ thân phận của lão già áo vàng đêm nay!”
“Dù lão ta là ai! Dám to gan khıêυ khí©h tôi! Tôi sẽ không bỏ qua!”
Hoàng Phủ Vân sắc mặt âm trầm nói.
Phùng Hải cung kính gật đầu, chuẩn bị đi ra ngoài điều tra, nhưng lại bị Lý Phúc ngăn lại.
Adv
“Không cần tra nữa! Lão già áo vàng kia, hẳn là Hoàng Mi Đạo Nhân nổi tiếng trăm năm trước!”
“Hoàng Mi Đạo Nhân?”
“Đúng vậy! Người này là cao nhân của Đạo môn, giỏi Ngự Lôi Thuật, hơn nữa còn là người có tên trên bảng Hạ!”
Lý Phúc lắc đầu nói.
Adv
Hoàng Phủ Vân nghe vậy, sắc mặt âm trầm khó coi.
Không ngờ lão già áo vàng này lại mạnh đến thế, trách không được lão ta không để gã vào mắt.
“Thôi được rồi! So đo với lão già này cũng chẳng có ý nghĩa gì, từ nhỏ cha tôi đã dạy tôi phải kính già yêu trẻ!”
Hoàng Phủ Vân nhàn nhạt nói.
Nghe vậy.
Lý Phúc và Phùng Hải nhìn nhau, đều có hơi cạn lời.
Hèn nhát thì nói hèn nhát đi, bày đặt cái gì mà kính già yêu trẻ!
“Nhưng cái thằng Lâm Phong này, thế mà lại dám ba lần bốn lượt từ chối tôi!! Thật là quá đáng! Hoàng Phủ Vân tôi lẽ nào không cần giữ thể diện sao?”
Hoàng Phủ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494556/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.