Hoàng Phủ Vân đẩy Phùng Hải ra, đi tới trước mặt Lâm Phong, mỉm cười hỏi.
“Có gì chỉ giáo?”
Lâm Phong hờ hững hỏi.
“Là thế này! Lúc trước anh gϊếŧ trưởng lão ngoại môn Ngưu Bôn của thương hội chúng tôi, anh có nhớ không?”
Hoàng Phủ Vân nói.
Adv
“Các anh tới tìm tôi báo thù à?”
Lâm Phong hỏi với vẻ mặt không cảm xúc.
“Theo lẽ thường thì nếu có người dám gϊếŧ trưởng lão của thương hội Bách Vân chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ đó! Nhưng anh thì khác!”
“Chúng tôi đã điều tra rõ tất tần tật những việc anh làm ở hai thành phố Kinh Hàng và Kim Lăng!”
Adv
“Kể cả việc tối qua anh gϊếŧ một trưởng lão của Quỷ Ẩn Tông! Tôi cũng biết!”
Hoàng Phủ Vân nói một tràng, sau đó nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt ẩn ý rồi nói tiếp:
“Lâm Phong, anh là nhân tài, mà thương hội Bách Vân chúng tôi lại cần những nhân tài như anh!”
“Sao nào? Anh có muốn gia nhập thương hội Bách Vân không? Chỉ cần đồng ý tham gia, anh sẽ được nhận toàn bộ phúc lợi của thương hội Bách Vân!”
“Tôi không có hứng thú với thương hội Bách Vân các anh!”
Lâm Phong từ chối thẳng thừng.
Nghe vậy, trong mắt Hoàng Phủ Vân có một tia sáng xẹt qua.
Nếu như Lâm Phong phấn khích đồng ý ngay thì gã sẽ cảm thấy thất vọng, nghĩ rằng Lâm Phong chỉ được có thế!
Ngược lại Lâm Phong không để thương hội Bách Vân vào mắt, gã mới cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494552/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.