Chương trước
Chương sau
Triệu Vô Cực vào cửa, thấy đám cường giả Huyền Linh Môn đang bao vây Lâm Phong, trong lòng vui vẻ, nhưng lại cười lạnh:

“Hay lắm, Huyền Linh Môn nhiều người như thế lại đi bắt nạt một tiểu bối, có quá đáng quá không? Lâm Phong, cậu qua đây với tôi, tôi xem Huyền Linh Môn này ai dám động vào cậu!”

Nghe Triệu Vô Cực nói xong, đám người Huyền Linh Môn đều ngẩn ra, vẻ mặt kì lạ.

Người ta một tay bóp chết được ông, còn cần ông bảo vệ à?

Có ảo tưởng quá không?

Adv

“Chưởng môn Huyền Trần, Lâm Phong là người được bên trên bảo vệ! Nếu như cậu ta có đắc tội ai, thì Hoàng Mi Đạo Nhân có thể xin lỗi thay, chuyện này cứ như vậy đi!”

Lúc này, Hoàng lão cũng lên tiếng.

Trên gương mặt già nua mang theo một nụ cười, giọng nói rõ ràng khác hẳn Triệu Vô Cực!

Triệu Vô Cực ở trong biên chế đã lâu, thân dựa vào chính phủ, không hiểu lắm một vài tông môn trên núi!
Adv

Còn lão ta đến từ đạo môn, biết thực lực của Huyền Linh Môn!

Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ của Chưởng môn Huyền Trần, cho dù là Thanh Phong Ngự Lôi Thuật của lão ta cũng chưa chắc đã phá giải được!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không khí ở đây khiến Hoàng Mi Đạo Nhân hơi khó hiểu!

Vì sao trên mặt đám trưởng lão đều xanh xanh tím tím?

Mọi người nghe Hoàng Mi Đạo Nhân nói xong, vẻ mặt cũng giãn ra không ít.

Đồng thời, trong lòng họ cũng nghiêm túc hơn!

Khó trách Lâm Phong lợi hại như thế, thì ra có chính phủ cường đại bảo hộ!

Có người nói phía chính phủ của Đại Hạ có kế hoạch tìm kiếm người tài, mục đích là vì tìm ra một nhóm thanh niên có thực lực mạnh, đào tạo ra võ đạo chí tôn chân chính, đối phó với những tồn tại khủng khϊếp ở bên ngoài!
Bây giờ xem ra, Lâm Phong rất có thể chính là người được chọn!

“Hoàng Mi đạo hữu, hiểu lầm! Huyền Linh Môn chúng tôi và Lâʍ đa͙σ hữu đang nói chuyện, sao lại làm gì bất lợi với cậu ấy được.”

Chưởng môn Huyền Trần cười nói.

“Đúng vậy! Lâʍ đa͙σ hữu khí độ phi phàm, tôi rất sùng bái!”

“Hôm nay cậu ấy tới đây nói chuyện, có vài kiến giải đối với võ đạo, đủ khiến tôi phải bất ngờ!”

“Lâʍ đa͙σ hữu đúng là thiên tài, yêu nghiệt chân chính!”

Trưởng lão Huyền Linh Môn lên tiếng, vui lòng ca ngợi.

Lâm Phong nghe vậy, khóe miệng hơi rụt rụt.

Đám trưởng lão này đúng là mồm mép!

“Vô Cực?”

Hoàng Mi Đạo Nhân nhìn thấy vậy, không khỏi nghi ngờ nhìn Triệu Vô Cực.

Chuyện gì đây?

Không phải ông nói Lâm Phong và Huyền Linh Môn xung đột, có thể gϊếŧ nhau luôn sau?
“…”

Triệu Vô Cực hơi buồn bực.

Ông ta cũng không hiểu tình hình này lắm.

Với tính cách của Lâm Phong, sao có thể nói chuyện vui vẻ với Huyền Linh Môn được.

Triệu Vô Cực chợt giật mình!

Ông ta nghĩ tới một khả năng!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.