“Đúng vậy! Chính tôi đã thông báo cho Huyền Linh Môn! Thật ra từ lúc nhà họ Giang bị tiêu diệt, tôi đã báo cho họ rồi!”
“Đáng tiếc Giang tiên tử đang trong thời kỳ bế quan, không thể xuống núi kịp thời, nếu không thì đã không để thằng Lâm Phong đó vênh váo thời gian dài như vậy rồi!”
Chu Vân Mai khinh thường đáp.
Đàm Thiên Hồng tức đến mức run cả người, giơ tay chỉ thẳng vào mặt Chu Vân Mai, run rẩy nói:
“Cô… Sao cô có thể làm như vậy được? Uổng công tôi…”
Adv
“Ồn quá!”
Lúc này, Giang Tịch Vũ đột nhiên “hừ” một tiếng, vung tay tát Đàm Thiên Hồng từ xa.
Đàm Thiên Hồng hoàn toàn không phản ứng kịp, ngay tức khắc bị tát văng ra xa rồi va đập mạnh vào tường.
“Phụt!”
Adv
Đàm Thiên Hồng giãy giụa đứng dậy, không kìm được hộc ra một búng máu.
“Ba ơi!”
Đàm Tử Minh hơi đổi sắc mặt, lập tức chạy tới đỡ Đàm Thiên Hồng dậy.
“Đại đường chủ! Ngài không sao chứ?”
Các thành viên Tam Khẩu Đường khác cũng vừa kinh ngạc lại vừa hoảng sợ, lo lắng hỏi.
Khi nhìn thấy cảnh này, Chu Vân Mai cười thầm như được mùa.
Không hổ danh là cao thủ đến từ tông môn trên núi!
Chỉ với một cái tát nhẹ nhàng thôi cũng đủ đánh bay Đàm Thiên Hồng, thực lực thế này có khoa trương quá không?
“Gọi điện bảo Lâm Phong mau tới đây đi, nếu không thì phải chết!”
Giang Tịch Vũ nhìn Đàm Thiên Hồng, lạnh lùng hạ lệnh.
“Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494529/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.