Lâm Phong không yên tâm, lại dùng thần thức quét vài lần, chỉ có anh và Lý Tiểu Khả!
Đúng lúc này, Lâm Phong để ý đến một bức họa trên tường.
Trên đó là khuôn mặt của người đàn ông áo đen, chân trái của ông ta thẳng tắp, chân phải hơi nâng lên, thoạt nhìn rất quái dị, giống một người què!
“Chẳng lẽ bức tranh này là nguyên nhân?”
Lâm Phong tự hỏi không có kết quả bèn lấy bức họa xuống bỏ vào túi càn khôn, sau đó mới mở trói cho Lý Tiểu Khả.
Adv
“Hu hu… anh, cảm ơn anh đã cứu em!”
Có thể thấy Lý Tiểu Khả sợ lắm rồi. Vừa cởi dây trói ra cô ấy đã nghẹn ngào nhào vào lòng Lâm Phong, gào lên khóc, nước mắt nhanh chóng làm ướt quần áo Lâm Phong.
Tuy rằng cơ thể Lý Tiểu Khả rất mềm mại, rất thơm, nhưng trong lòng Lâm Phong chẳng còn suy nghĩ khác.
Trong mắt anh, Lý Tiểu Khả giống như em gái mình.
Adv
Lâm Phong vừa trấn an vừa nói:
“Chuyện gì vậy? Sao em lại bị bắt tới đây?”
“Hic… là thế này…”
Lý Tiểu Khả nói hết chân tướng ra.
“Em nói em là thể chất thuần âm?”
Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày, đưa tay đặt lên bụng của Lý Tiểu Khả kiểm tra!
Quả nhiên bụng của Lý Tiểu Khả có độ ấm thấp hơn hẳn người bình thường, hơn nữa có thể cảm nhận được chút khí lạnh…
Đây là đặc thù của thể chất thuần âm!
Giờ âm, ngày tháng năm âm là lúc mà âm khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494523/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.