Lâm Phong thuấn di tới trước mặt Gia Cát Mặc Trần, sử dụng Sưu Hồn thuật!
Lát sau, hai mắt Gia Cát Mặc Trần đã trắng dã, nằm trên đất hôn mê.
“Đáng tiếc là luyện thể, nếu không còn hút được một ít!”
Lâm Phong lắc đầu, đánh chết hẳn Gia Cát Mặc Trần.
Sau đó anh bắt đầu đọc ký ức Gia Cát Mặc Trần.
Thì ra Gia Cát Mặc Trần chỉ là con rơi của Vu tộc mà thôi.
Adv
Cha ông ta là người Vu tộc, mẹ là người Hán, một người lai hai dòng máu như ông ta, vì huyết mạch không tinh khiết nên bị Vu tộc vô tình từ bỏ.
Khi ông ta tám tuổi, mẹ ông ta vì là một người Hán, làm ảnh hưởng chồng và con trai nên uất ức quá mà chết!
Cha ông ta không chịu nổi cú sốc này nên tự tử!
Cũng may trong Vu tộc có một lão nhân nhận nuôi ông ta, dạy ông ta luyện thể thuật của Vu tộc!
Adv
Mà lão già này chính là sư phụ của Gia Cát Mặc Trần, Nam Minh lão nhân.
Gia Cát Mặc Trần chỉ một lòng muốn báo thù, không nghe lọt lời dạy bảo của sư phụ, lại vì sư phụ không truyền dạy Hoán Linh thuật cho mình mà ghi hận!
Cuối cùng khi sư phụ tọa hóa, ông ta đánh chết sư huynh, từ chỗ sư huynh ông ta biết được sơn động này khắc toàn bộ ký hiệu về Hoán Linh thuật!
“Người đáng thương có chỗ đáng trách!”
Lâm Phong không hề thông cảm cho Gia Cát Mặc Trần!
Một người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494202/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.