Sâu trong núi Phổ Đà, có một khu vực đã bị san phẳng. Ngay trung tâm khu đất đó có một đám võ giả đang vây công một con mãng xà lớn!
Con mãng xà này to chừng 6 mét, độ dài hơn ba mươi mét, nhẹ nhàng uốn éo cơ thể một cái đủ khiến núi rừng rung chuyển, bụi đất mờ mịt bốn phía!
Toàn thân nó màu đen, vảy lớn chừng quả bóng rổ xòe ra, sắc bén như lưỡi dao, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.
“Phì phì.”
Rắn lớn màu đen rướn cơ thể không lồ lên, đôi mắt đỏ như máu lạnh lùng nhìn đám võ giả, không tấn công, dường như đang suy nghĩ.
Adv
Các võ giả có mặt cũng nhìn chằm chằm nó, trái tim đập mạnh!
Đây thật sự là yêu thú đã bước nửa bước lên võ đạo tông sư rồi ư?
Sao cảm thấy không giống lắm!
Trên đầu con rắn đen lớn này đã hơi nhú lên, giống như sắp mọc sừng, cặp mắt đỏ lừ kia nhìn thôi cũng đủ để bọn họ thấy sợ hãi, cảm giác không hít thở nổi!
Adv
“Tiền bối Gia Cát, con này… là yêu thú sắp lên tông sư rồi sao?”
Nam Cung Thần Thoại cố gắng giữ mình tỉnh táo, quay lại nhìn Gia Cát Mặc Trần, nghiêm túc hỏi.
Những người khác cũng nhìn theo.
“Đúng vậy, mọi người đừng để vẻ bề ngoài của nó dọa sợ! Nó nhìn vậy nhưng không mạnh, chắc chắn chỉ mới có tu vi một nửa của võ đạo tông sư! Trước kia tôi đã đánh nhau với nó, vẫn an toàn quay về! Chỉ cần đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494194/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.