“Tôi cũng không rõ lắm! Thư Hàn chỉ nói đó là một gốc linh dược, có thể giúp nó tu luyện.”
Lâm Phi Hải lắc đầu.
Linh dược?
Mấy người suy nghĩ trong chốc lát, nhưng lại không nghĩ thêm nữa!
Dù gì thì cũng đã bị Lâm Phong cướp đi rồi, bây giờ có nghĩ tới cũng không có ý nghĩa gì cả!
Adv
…….
Sau khi rời khỏi trang viên của Lâm gia, Lâm Phong tìm một khách sạn gần đó và ở lại.
Dựa vào cuộc trò chuyện trước đó, ngày mai những người của nhiều thế lực lớn sẽ hội tụ ở núi Phổ Đà để tìm kiếm linh mạch.
Adv
Cho nên lúc đó anh tới đó một mình là được, có hợp tác với đám người Ngưu Bôn hay không cũng không có gì khác biệt.
Đương nhiên, nếu Ngưu Bôn không nói câu đó, thì anh cũng sẽ không nuối lời.
Dù sao tin tức về linh mạch cũng là do Ngưu Bôn nói với anh.
Đáng tiếc, Ngưu Bôn lựa chọn đứng về Lâm gia, vậy thì không thể trách anh không giữ lời hứa.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong liền đặt hoa Độ Linh lên trên bàn rồi lấy linh thạch ra thúc cho hoa Độ Linh nở sớm.
Bây giờ trên người anh có hơn một trăm viên linh thạch thứ phẩm, còn có năm viên phong linh thạch, cho nên tiêu hao mất mấy viên cũng không cảm thấy tiếc!
Nhưng rất nhanh, anh mới phát hiện mình đã nghĩ sai rồi!
Gốc hoa Độ Linh này rõ ràng như là một cái động không đáy!
Không ngờ sau khi nuốt chửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494177/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.