Dưới tình huống bình thường, trước tiên mọi người sẽ cãi nhau vài câu, sau đó ra vẻ một chút, bạn cho tôi bậc thang thì tôi sẽ theo đó mà xuống, không cần đánh thì không đánh.
Sao có thể giống như Lâm Phong, còn chưa nói được hai câu đã gϊếŧ người?
“Khụ khụ…”
Lúc này, Ngưu Bôn ho một tiếng, nhìn Phùng Hải nói:
“Phùng Hải, ông đem thi thể Trình Bằng xuống đi, chúng ta nói chuyện chính!”
Adv
“Không cần phiền phức thế.”
Lâm Phong tiện tay ném một quả cầu xuống thi thể của Trình Bằng, thiêu nó ra tro.
Tro cốt bay bay, suýt nữa dính lên mặt mọi người.
“Linh khí hóa lửa!” Ngưu Bôn khϊếp sợ vô cùng.
Adv
Cho dù là Doãn Tử Nguyệt hay Kim Hoa bà bà cũng đều nghiêm túc hẳn lên.
Rốt cuộc Lâm Phong này có lai lịch gì?
Muốn dùng linh khí hóa thành lửa, nhất định phải đạt được sức khống chế kinh người đối với linh khí thì mới làm được!
Cái đó liên quan đến thiên phú!
Bởi vì không có thiên phú nhất định, thì đến võ đạo tông sư cũng không làm được như thế!
“Không biết cậu Lâm là thiên kiêu của môn phái nào? Vì sao lão chưa từng nghe tên?”” Kim Hoa bà bà hỏi.
“Không có.” Lâm Phong trả lời.
Kim Hoa bà bà, Ngưu Bôn, Doãn Tử Nguyệt đều không tin lời Lâm Phong nói, trong lòng cho rằng chắc chắn Lâm Phong có bối cảnh đáng sợ nào đó, chỉ không muốn nói mà thôi!
“Ngưu trưởng lão, giờ ông có thể nói ông tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494168/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.