Khó mà tưởng tượng được một người có thể phóng ra công kích có uy lực không thua gì đạn đạo!
“Quang cầu thuật?” Vẻ mặt Lâm Phong kinh ngạc.
Cũng hơi thú vị rồi đây!
Xem ra võ đạo tông sư cũng không hẳn là phế vật, đã vậy thì sử dụng một chút thuật pháp xem sao!
Lúc này một giọng nói vang lên:
Adv
“Lâm Phong, sám hối đi!”
Long Ngạo Thiên hung hăng ném Quang cầu về phía Lâm Phong.
Vẻ mặt Lâm Phong không thay đổi, đưa tay phải ra, dễ dàng khống chế Quang cầu trong lòng bàn tay, hơi hứng thú tung hứng mấy cái.
Chơi một lúc, anh cảm thấy không còn thú vị nữa, tay phải rung lên, phân tán hết Quang cầu, lắc đầu nói:
Adv
“Một kỹ năng tệ hại như thế là do ai chế ra vậy? Một cái Quang cầu thuật của tôi cũng lợi hại hơn mấy lần so với cái võ kỹ này!”
“Cậu…”
Vẻ mặt Long Ngạo Thiên cực kì khϊếp sợ.
Thiên Cương Ba mà mình dùng hết sức để chế ra lại bị Lâm Phong hóa giải đơn giản như vậy? Điều này khiến hai mắt Long Ngạo Thiên tối sầm lại, không thể chấp nhận nổi!
Đám người đứng xem nhìn qua cánh cửa, thấy như vậy cũng hóa đá!
Đây… là tình hình gì vậy?
Một đòn kinh khủng như thế không chỉ không làm Lâm Phong bị thương mà còn bị Lâm Phong chơi đùa?
Chơi như chơi bóng?
“Vì để tránh cho việc có người nói tôi không yêu nước, tôi sẽ cho ông một cơ hội cuối cùng! Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494157/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.