Diệp Phàm ngơ ngác nhìn xác xói không đầu trên mặt đất, trong lòng thật sự cảm thấy khó có thể bình tĩnh.
Một con thi lang hành mình chết đi sống lại, cứ như vậy bị người đàn ông trước mắt này dễ dàng bóp chết rồi?
Thực sự là giống như bóp chết một con gà con vậy!
"Người anh em, anh là..."
Diệp Phàm mở miệng, muốn nói gì đó.
Adv
Nhưng đúng vào lúc này, tám con thi lang khác nhìn thấy đồng đội của mình chết thảm như vậy cũng dồn dập ngửa mặt lên trời hú dài, sau đó tất cả cùng vọt về phía Lâm Phong.
Tám con thi lang hùng hùng hổ hổ như hàng nghìn con ngựa, hàm răng sắc bén lóe lên ánh sáng chói lóa dưới ánh mặt trời. Tám đôi mắt đỏ rực tràn ngập sát ý, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng áp bách!
"Cẩn thận!"
Đồng tử của Diệp Phàm và Vương Vũ Tình rụt lại, không nhịn được mà kêu lên một tiếng.
Adv
Nhưng vẻ mặt Lâm Phong vẫn không thay đổi, anh chỉ duỗi tay phải của mình ra hướng về phía tám con thi lang đáng sợ kia, cách khoảng không, nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay lại.
"Chết!"
"Bùm! Bùm! Bùm!"
Trong nháy mắt tám con thi lang nổ thành một đám mưa máu, không còn một mảnh xương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cả người Diệp Phàm đã tê dại!
"Bốp!"
Anh ta không nhịn được mà tự tát cho mình một cái, muốn xem thử xem có phải là mình đang nằm mơ hay không!
Kết quả vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488524/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.