Thời khắc mấu chốt, Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, vỗ một chưởng lên mấy con sói.
“Rầm!”
Sói bị đánh bay hơn ba mươi mét, nặng nề đập xuống đất, khiến nền xi măng cũng nứt ra mấy cái rãnh.
Nhưng nó lại như không bị thương, lại đứng dậy.
Nhìn thấy vậy, trái tim Diệp Phàm nặng trĩu!
Adv
Một chưởng vừa rồi anh ta đã muốn đánh chết nó, dùng tới tám phần lực, coi như là mãnh hổ cũng bị vỗ nát! Nhưng con sói này lại không sứt mẻ gì?
“Grào!”
Có lẽ là vì Diệp Phàm ra tay nên chín con sói nổi giận gầm lên, lập tức quay đầu vọt tới chỗ Diệp Phàm.
Adv
Vẻ mặt Diệp Phàm thay đổi, khó mà giữ được bình tĩnh nữa!
“Không muốn chết thì mau rời khỏi đây!” Anh ta quát lên một tiếng, chủ động nghênh chiến, đánh nhau với chín con sói.
Một cuộc đại chiến xảy ra!
Đám người vây xem thấy vậy cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.
Cả nhân viên bảo vệ cũng chạy!
Bọn họ cầm tiền lương, không thể liều mạng với đám thú biến dị này được, không đáng!
“Vũ Tình, chúng ta cũng mau rời khỏi đây đi!”
Ba cô bạn thân run rẩy nói.
Vương Vũ Tình do dự chốc lát, lắc đầu nói:
“Tớ ở lại chỗ này chờ anh ấy… Anh ấy đã cứu tớ, sao tớ bỏ mặc anh ấy mà chạy một mình được!”
“Vũ Tình, cậu điên rồi à? Rõ ràng chín con sói đã biến dị! Bây giờ chúng ta cần rút lui, sau đó báo cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488521/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.