Chương trước
Chương sau
Âm lão quái bảo mình đi thử ư!

“Cậu không đi, tôi làm thịt cậu!”

Âm lão quái lạnh lùng nói.

Trương Tam nghe vậy cắn răng, biết mình không còn lựa chọn nào khác, lập tức đập một phát về phía Diệp Thiên Tâm.

Vẻ mặt Diệp Thiên Tâm thay đổi, đối mặt với công kích của một võ giả Hậu Thiên Cảnh, lão ta không thể né tránh được, bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đập lên vách tường.

Mọi người xôn xao.

Adv

Thì ra người này đang ra vẻ, dựa vào một ký hiệu để hù dọa họ!

“Ha ha… Quả nhiên chỉ là một võ giả Địa Cảnh! Thứ rác rưởi dám làm loạn ở Vân Xuyên này, không biết võ đạo trải rộng khắp Vân Xuyên này sao?”

Trương Tam không nhịn được cười lớn, dấn thân lên, đá ra một phát.

Adv

“Muốn chết…”

Diệp Thiên Tâm gầm lên một tiếng, giơ tay lên. Nhưng nghĩ tới món nợ máu của mình lại để xuống.
Trương Tam hung hăng đá một cái lên người Diệp Thiên Tâm.

“Phụt!” Diệp Thiên Tâm phun ra một búng máu tươi, lăn hơn mười cái trên đất mới tạm dừng lại!

“Đi chết đi!”

Trương Tam cười lạnh một tiếng, chuẩn bị gϊếŧ luôn Diệp Thiên Tâm.

Đúng lúc này…

“Dừng tay!”

Tăng Tam Thủy vọt tới, ngăn cản công kích của Trương Tam, sau đó lại vọt tới chỗ Diệp Thiên Tâm, đỡ Diệp Thiên Tâm lên, lo lắng nói:

“Diệp lão đệ, không sao chứ?”

“Không… không có vấn đề!”

Diệp Thiên Tâm cố gắng đứng dậy, nhìn xung quanh, trong lòng rét run.

Lão ta vốn tưởng rằng mình chỉ cần gϊếŧ chết Tôn lão Tiên Thiên Cảnh là có thể khiến mọi người kinh sợ, nhưng chưa từng nghĩ sẽ thành ra thế này!

“Tăng Tam Thủy, ông có ý gì?” Trương Tam lạnh lùng nói.

Tăng Tam Thủy cũng chỉ là Hậu Thiên Cảnh tầng một, gã không e ngại.
“Nơi này là nhà họ Tăng, không phải chỗ cho cậu làm loạn!” Tăng Tam Thủy trả lời.

Diệp Thiên Tâm vì nhà họ Tăng mới rơi vào kết cục này, ông ta đương nhiên không thể mặc kệ.

“Chỉ bằng ông?” Trương Tam nheo mắt lại.

Đúng lúc này, Lý Vực đột nhiên mỉm cười nói:

“Gia chủ Tăng, lẽ nào ông còn muốn bảo vệ người này?”

“Trưởng lão Lý, Diệp lão đệ là tri kỷ của tôi, còn xin ông nể mặt tôi, bỏ qua được chứ?”

“Mặt mũi của ông? Tuy rằng ông dựa vào linh đan diệu dược để thăng lên Hậu Thiên Cảnh, nhưng trong mắt tôi cũng chỉ là rác rưởi mà thôi! Có mặt mũi gì đáng nể?” Lý Vực cười khẽ một tiếng.

Tăng Tam Thủy nghe vậy, sắc mặt thay đổi, không ngờ Lý Vực không cho mình thể diện như vậy, điều này khiến ông ta tức giận đồng thời cũng có cảm giác bất lực cực kì.
Hiện tại ở đây có hai võ giả Tiên Thiên Cảnh, hơn mười Hậu Thiên Cảnh, hơn mười Địa Cảnh! Nhiều cường giả như thế một khi đã làm loạn lên, đủ để tiêu diệt nhà họ Tăng!

“Nghe chưa? Còn không mau cút, nếu không cả nhà họ Tăng chỉ còn con đường chết!” Trương Tam lại cười lạnh.

Tăng Tam Thủy nghe vậy xiết chặt hai tay, trong lòng do dự.

Cứu? Nhà mình sẽ bị diệt môn!

Nhưng nếu không cứu, bảo ông ta trơ mắt nhìn Diệp Thiên Tâm chết, ông ta cũng không làm nổi!

Cho dù là Diệp Thiên Tâm cũng không biết nên làm gì mới phải! Chẳng lẽ thật sự phải dùng cơ hội cuối cùng sao? Nhưng ở đây nhiều người thế này, có thể gϊếŧ hết sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.