Trần Thiên Hủ lắc đầu, không biết Lâm Phong hỏi mình chuyện này làm gì.
Lâm Phong trầm mặc trong chốc lát, nói:
“Vậy thì tôi chắc là cảnh giới trên cả tông sư võ đạo đấy.”
Trần Thiên Hủ nghe thấy lời này thì giật mình, sau đó hiểu được hẳn là Lâm Phong không muốn nói ra, cho nên cố ý nói như vậy để trêu mình.
Lâm Phong biết Trần Thiên Hủ không tin, nhưng cũng không có ý định giải thích làm gì.
Adv
Anh không thể đi thi triển sức mạnh cường hãn của mình như một thằng hề để có được sự tin tưởng của Trần Thiên Húc, thực sự thì chuyện này cũng chẳng cần thiết.
Sau đó, trong phòng yên ắng trong giây lát.
Sau khi Trần Thiên Hủ hút hết điếu thuốc trong tay, anh ta mới hít một hơi thật sâu nói:
Adv
“Lâm Phong! Tôi nói thật với cậu vậy!”
“Mười năm trước, cho dù cậu không biến mất, tới Trần gia tôi, cậu và em gái cũng không có khả năng được! Thực lực của Trần gia vượt xa tưởng tượng của cậu…”
Lâm Phong gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu!
Anh từng nghĩ rằng chỉ cần hai người yêu nhau, thì có thể không quan tâm đến giàu nghèo, không quan tâm đến địa vị xã hội, nhưng tới tận hôm nay, anh mới hiểu được những gì mình nghĩ quá đơn giản rồi.
Có điều chuyện đó đều đã là quá khứ, hiện giờ anh đã có đủ thực lực để ở bên cạnh Y Nặc, không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai cả.
Lúc này, Trần Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488471/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.