Tiểu Luyến Luyến ném đi chiếc điều khiển trong tay, có chút hốt hoảng nói.
Lâm Phong cũng tỏ vẻ ngờ vực, không biết tại sao Y Nặc lại đột nhiên trở nên như vậy.
Anh có thể cảm nhận được sự đau khổ của Y Nặc vào lúc này, là cảm xúc đau khổ đến tuyệt vọng.
“Chuyện đã qua rồi thì hãy để cho nó qua đi! Không cần phải lúc nào cũng nghĩ về nó. Từ nay trở đi, chúng ta sống thật tốt là được mà!”
Lâm Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Y Nặc, ản ủi nói.
Adv
“Chị dâu! Có phải em tới đây, khiến chị nghĩ nhiều không? Chị yên tâm, em không phải người nhỏ mọn! Chỉ cần chị với anh có thể bên nhau hạnh phúc, em sẽ chúc phúc cho hai người!”
Lâm Vân Dao ở một bên cũng sốt ruột nói.
Cô ấy thực sự bị dọa sợ rồi.
Bản thân chỉ chào hỏi một chút thôi, vậy mà lại khiến Trần Y Nặc khóc thành thế này.
Adv
“Không…không phải như thế này! Lâm Phong..em có lỗi với anh.”
Trần Y Nặc đột nhiển ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ.
Bởi vì cô nghĩ tới một chuyện rất đáng sợ!
Ban đầu cha mẹ Lâm Phong đi Vân Xuyên tìm Lâm Phong, kết quả lại vô tình qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, không lẽ chuyện này là do cha mẹ cô đã làm sao?
Nếu như thực sự là vậy…
Trần Y Nặc không dám nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ tới nữa.
Bởi vì chỉ cần nghĩ tới khả năng này thôi là cổ họng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488469/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.