"Bốp!"
Lâm Phong tát một phát.
Vương Nhạc Hiên lập tức bay ra ngoài, đập mạnh vào tường, miệng hộc ra một ngụm máu tươi lớn.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy cả người mình ớn lạnh.
Rốt cuộc thực lực của Lâm Phong là gì đây?
Adv
Dù gì minh chủ cũng là cường giả Hậu Thiên cảnh bậc ba, nhưng đứng trước mặt Lâm Phong lại không có chút khả năng chống trả nào.
"Cậu... Cậu có ý gì?"
Vương Nhạc Hiên chật vật bò dậy, lau máu bên khoé miệng đi, nghi ngờ nhìn Lâm Phong.
Trong lòng ông ta vừa phẫn nộ vừa uất ức.
Adv
Phẫn nộ là vì mình lại bị đánh nữa, ông ta là người giữ thể diện như thế, hôm nay lại mất hết cả cái mặt mũi già nua này rồi.
Còn uất ức là vì, có phải Lâm Phong cậu bắt nạt người khác hơi quá đáng không?
Buổi sáng đánh tôi, buổi chiều lại chạy đến nhà tôi đánh tôi?
Dù sao thì cậu cũng chỉ cần bắt ngài Vương tôi đây rồi ra tay một trận là được mà?
"Cái tên thương pháo sư nước ngoài đó có phải là do ông tìm tới không?"
Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
"Thương pháo sư gì cơ? Tôi không biết cậu đang nói cái gì cả."
Vẻ mặt Vương Nhạc Hiên mờ mịt.
"Không sao, để tôi lục soát thử xem."
Lâm Phong cười khẩy một tiếng, rồi dịch chuyển tới trước mặt Vương Nhạc Hiên, vương bản tay lớn ra chộp lấy trán Vương Nhạc Hiên.
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3486352/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.