Trần Thiên Hủ nghe vậy thì nhíu mày.
Anh ta do dự!
Anh ta tin rằng cho dù mình và Giang Quân Lâm có hợp lực thì chưa chắc đã là đối thủ của lão già mặc áo đen kia.
"Anh... Không, đừng qua đó."
Trần Y Nặc nhẹ nhàng kéo lấy áo Trần Thiên Hủ, yếu ớt nói.
Mặc dù máu trên trán cô ấy đã khô lại, nhưng cả người vẫn trong trạng thái vô cùng suy yếu, cứ như có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào vậy.
Adv
Nhìn thấy em gái mình như thế, Trần Thiên Hủ chỉ thấy trái tim mình đang rỉ máu.
Anh ta không thể nào ngờ rằng, có anh ta đi theo bên cạnh bảo vệ mà vẫn có thể khiến em gái bị thương thành ra thế này!
Lúc này, lão già mặc áo đen tìm ra cuộn vải rách nát kia trên người Giang Quân Lâm, ánh mắt có vẻ háo hức, ông ta hỏi:
"Nói... Thứ này là gì?"
Adv
Giang Quân Lâm nhìn thoáng qua cuộn vải rách kia, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra là đang tìm cái này, suýt nữa dọa ông đây sợ chết rồi!
"Tiền bối à, thì ra ông cản chúng tôi lại là vì cuộn vải này! Nói sớm đi..."
"Bớt lảm nhảm lại, ta hỏi cậu, cậu trả lời thành thật cho ta! Nếu không lão già đây có một vạn cách tra tấn cậu đấy."
Lão già áo đen cười khẩy một tiếng.
"Tôi cũng không biết, thứ này là tôi mua chơi chơi trong cuộc đấu giá thôi."
Giang Quân Lâm cố nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3483893/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.