"Hình như chuyện này cũng không liên quan gì tới cậu thì phải? Chưa đến lượt cậu chỉ tay năm ngón bảo tôi phải làm gì!"
Trần Thiên Hủ cười khẩy.
Giang Quân Lâm nghe vậy thì siết chặt nắm đấm, mặt mày xanh mét.
Anh ta chợt nhìn về phía Trần Y Nặc, nói:
"Y Nặc, tôi biết chắc chắn trong lòng em vẫn còn lưu luyến chưa quên tên Lâm Phong này, nhưng tôi nói cho em biết, chỉ có mình tôi mới có thể cứu Tiểu Luyến Luyến thôi! Tốt nhất là em đừng có làm chuyện gì khiến tôi không vui vào lúc này!"
Adv
"Nếu không, thì đừng trách tôi nhẫn tâm!"
Trần Y Nặc nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt hẳn đi.
Tiểu Luyến Luyến, chính là điểm yếu duy nhất trong lòng cô ấy!
Trần Y Nặc im lặng một lúc, rồi nói:
Adv
"Ngày mai Lâm Phong cũng sẽ đến bệnh viện thăm Tiểu Luyến Luyến một lúc, anh ấy cũng có thể chữa khỏi được!"
"Chỉ dựa vào cậu ta sao? Em cảm thấy có khả năng không? Hội chứng Kabuki là căn bệnh phức tạp khó chữa tầm cỡ thế giới, đến cả thầy thuốc Dược Vân cũng cảm thấy khó giải quyết, cậu ta chỉ cần nắn xương là có thể chữa khỏi được chắc?"
Giang Quân Lâm khinh thường nói.
"Anh không cần phải nói với tôi những điều này, ngày mai rồi nói!"
Trần Y Nặc không có ý định nói chuyện!
Giang Quân Lâm thấy vậy thì tâm trạng có hơi suy sụp!
Vốn dĩ đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi rồi!
Cuối cùng lại vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3483881/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.