Cô ấy biết anh trai rất ghét Lâm Phong.
“Anh thu lại tất cả những gì mình nói lúc trước, Lâm Phong này không đơn giản, thậm chí có thể khiến trưởng lão của thương hội Bách Vân phải cung kính với cậu ta! Anh nghĩ chúng ta nên trao đổi với cậu ta vài chuyện, có lợi cho sự phát triển của nhà họ Trần.”
Ánh mắt Trần Thiên Hủ lập lòe.
“Vâng!”
Trần Y Nặc giả vờ lạnh lùng gật đầu, nhưng trong lòng lại hơi bối rối và lo lắng.
“Muốn đi thì các anh đi đi, em không đi!”
Giang Quân Lâm đứng bên cạnh gắn giọng nói.
“Không phải chứ, anh cũng không có ý định mang cậu đi.”
Trần Thiên Hủ nhìn qua Giang Quân Lâm, nói.
Giang Quân Lâm nghe thế, trong mắt xẹt qua ánh sáng lạnh, không đáp lời.
Đúng lúc này, cách đó không xa lại xuất hiện một chiếc xe tăng địa hình 700 được sản xuất trong nước, là người của nhà họ Lý tới!
Lý Như Hải dẫn theo vài võ giả Huyền Cảnh bước xuống khỏi xe, kết quả thấy một đám người đang hăng hái bàn tán vụ gì đó, không khỏi ngẩn ra.
Tình huống gì đây? Tại sao mọi người lại tụ tập dưới chân núi nói chuyện khí thế thế này?
“Mọi người đang nói chuyện gì mà vui thế?”
Lý Như Hải tìm được một người bạn lâu năm, mỉm cười hỏi.
“Là thế này...”
Người bạn lâu năm kia kể lại hết chuyện vừa xảy ra.
Lý Như Hải nghe thấy thế, trong mắt xẹt qua ánh sáng lấp lánh!
Một thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3441936/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.