"Để tôi xem qua vết thương xem."
Lâm Phong nói.
"Cậu Lâm, cậu còn biết y thuật hả?” Đàm Thiên Hồng hơi khϊếp sợ! "Biết sơ sơ một chút!"
Lâm Phong ngồi xổm xuống, đưa tay lên đặt ở phần thắt lưng của Thái Văn, chớp mắt đã biết tình hình vết thương.
Cột sống đã gấy, đồng thời lục phủ ngũ tạng cũng đã bị dịch chuyển!
Có thể nói, chín mươi chín phần trăm các bác sĩ đối mặt với tình huống này. thì đều sẽ bất lực!
Nhưng đối với Lâm Phong mà nói thì lại đơn giản. "“Coi như là anh may mắn, đúng lúc tôi mới mua một bộ ngân châm!" "Chịu đựng một chút, tôi sẽ giúp anh nắn thẳng xương!"
Lâm Phong lấy ngân châm ra, cũng không chờ Thái Văn đáp lời mà ghim thẳng châm xuống.
"Hít~" Thái Văn lập tức đau đến toát mồ hôi lạnh.
Chỉ cảm thấy như có vài tỷ con kiến đang gậm nhấn kinh mạch và mạch máu của mình.
Nhìn thấy cảnh tượng này, rất nhiều võ giả xung quanh đều để lộ ra vẻ mặt tò mò.
Thanh niên mặc áo trắng này là ai? Lạ mặt quái
"Làm màu! Một cước kia của tôi chắc chắn đã đá nát xương hông của anh †a, cho dù là Hoa Đà tái thế ở đây cũng vô dụng!"
Khuôn mặt của Thành Côn đầy vẻ khinh thường.
Đúng lúc này, cách đó không xa có một chiếc Mercedes-Benz GLS450 đang phi nhanh đến.
Sau khi xe dừng lại, cửa xe cạnh ghế lái được mở ra đầu tiên, Giang Quân Lâm bước từ bên kia xe xuống rồi cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3440845/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.