“Cậu chính là anh trai của Lâm Văn Dao à?”
Lâm Phong không đáp lời, mà đẩy Trần Lộ ra, đi tới trước người em gái.
“Anh..”
'Trông thấy anh trai đến, Lâm Văn Dao cất giọng khàn khàn gọi một tiếng.
“Em..."
“Không cần nói gì cả! Không quan tâm đã xảy ra chuyện gì, người hôm nay. bắt nạt em và Tiểu Khả đừng mong chạy thoát một ai!”
Lâm Phong lau nước mắt giúp em gái.
Sau đó, anh lại bước đến trước mặt Lý Tiểu Khả, đỡ Lý Tiểu Khả đứng lên.
“Ch... Chú!”
Giọng Lý Tiểu Khả nghẹn ngào.
Trong trí nhớ của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả là một cô gái nhỏ rất vui vẻ hoạt bát, nhưng bây giờ đã khóc nước mắt đầm đìa rồi.
Hơn nữa hai má còn sưng đỏ, vết máu tràn ra từ khóe miệng vẫn chưa khô.
“Đừng khóc... Nói cho chú, là ai đánh em?”
Lâm Phong hỏi.
Không biết vì sao, nghe thấy câu hỏi ấy, Lý Tiểu Khả lại cảm thấy sống mũi cay cay, sau đó càng khóc to hơn.
Có điều, cô ấy cũng dùng tay che miệng lại.
Đôi con ngươi tràn đây nước mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, khẽ lắc đầu, không muốn nói.
'Tân Phong có lai lịch rất lớn!
Không kém Hội trưởng Đàm Tử Minh của hội học sinh bao nhiêu! Cô ấy không muốn Lâm Phong làm ra chuyện gì lỗ mãng vì mình.
Nhìn khuôn mặt như hoa lê dưới mưa của Lý Tiểu Khả, sắc mặt Lâm Phong càng bình tĩnh hơn, không nhìn ra một chút dao động nào.
Nhưng người hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3435721/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.