"Chuyện đã đến nước này thì ông nói xem tôi còn có thể làm gì? Đương nhiên là lấy mạng ông rồi, đồ đần!" 
Lâm Phong nhẹ nhàng đáp. 
“Cậu đừng có ép tôi! Bây giờ cút ngay cho tôi, nếu không tôi chết rồi thì cậu cũng đừng hòng sống sót!" 
Tư Đồ Hạo nghiến răng gay gắt uy hϊếp. "Hử?" Lâm Phong hơi kinh ngạc. 
Chuyện tới nước này, chẳng lẽ tên Tư Đồ Hạo này còn con át chủ bài gì trong tay sao? 
Nhưng mà anh cũng không dừng bước lại. 
Vì cho dù đối phương có con át chủ bài gì đi nữa thì với anh mà nói, cũng vô dụng cả thôi! 
"Là cậu ép tôi đấy!" Tư Đồ Hạo nhe răng cười một tiếng. Hắn ta lấy một viên đá màu trắng ở trong ngực ra, trên tảng đá khắc đầy những ký hiệu chỉ chít, lúc này những ký hiệu đó hơi lóe sáng, trông có vẻ kỳ lạ vô cùng. 
"A!!" 
Lâm Phong dừng bước. 
Anh nhìn tảng đá trong tay Tư Đồ Hạo với vẻ mặt kinh ngạc! 
Là một viên linh thạch! 
Linh Thạch là cái gì? 
Theo dân gian thì đó chính là thứ chứa đựng linh khí. 
Bên trong mỗi viên linh thạch đều chất chứa nguồn linh khí đất trời dày đặc, có thể hỗ trợ cho người tu luyện xung kích các đại huyệt, thanh lọc kinh mạch, hỗ trợ đột phá... 
Tiếc là từ sau thời Mạt Pháp thì linh thạch trên thế gian ngày càng ít đi, không còn bắt gặp được nữa! 
Cho dù lúc đầu ở trên núi, trong tay lão già cũng chẳng có bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3435306/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.