Lâm Vân Dao nhận lấy cuốn sổ, lật xem hai lần, vẻ mặt bối rối nói: 
“Đây là gì vậy?” 
“Đây là bùa chú tấn công, anh đưa cho em để phòng thân! Sau này ai dám có ác ý với em, em cứ xé ra một tờ bùa chú, ném vào hắn, sau đó nói một tiếng “phá” là được!” 
Lâm Vân Dao nghe vậy đột nhiên cảm thấy tò mò. 
Cô xé thử một tờ từ cuốn sổ ghi chép, ném vào một phiến đá bê tông không xa thử nghiệm thử, sau đó hét lớn một tiếng: 
“Phá!” 
“Bùm!” 
Một tảng đá bê tông có đường kính hơn một mét, trực tiếp nổ tung thành vô số hạt bụi. 
Không phải là mảnh vỡ, mà là hạt bụ! Có khuếch trương quá không? Lâm Vân dao sửng sốt. 
“Anh...Cái này của anh cũng phản khóa học quát! Đây rõ ràng là một quả bom siêu nhỏ!” 
“Anh đã tu tiên rồi, em còn nói khoa học với anh.” 
“Cũng đúng!!!” 
Lâm Vân Dao gật đầu. 
Sau khi ăn sáng xong. Lâm Phong và Lâm Vân Dao xách va li, cùng nhau đi tới Đại học Kim Lăng. Bắt đầu từ hôm nay. 
Lâm vân Dao sẽ vào sống trong ký túc xá của trường, trải qua quãng thời gian bốn năm tươi đẹp ở trường đại học. 
“Anh..tiễn em tới đây được rồi! Họ cũng không cho anh lên ký túc xa nữ đâu, vả lại chút nữa sau khi Song Nhi tan học, sẽ tới giúp em dọn dẹp.” 
Phía dưới kỹ túc xá nữ, Lâ, Vân Dao mỉm cười nói. 
Hôm nay cô mặc một bộ váy dài màu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3433788/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.