Lúc hai người nói chuyện, Giang Quân Lâm cũng đã biết những gì vừa xảy ra từ Dương Thiên Bảo. 
Anh ta ra hiệu cho mấy tên cấp dưới lái máy bay trực thăng đưa Dương Thiên Bảo về nối cánh tay trước, tránh việc trì hoãn khiến vết thương chuyển biến xấu. 
Sau đó mới nhìn về phía Lâm Phong một cách đầy hứng thú. 
Ánh mắt của anh ta hờ hững, khí chất không dính bụi trần, từng cử chỉ của anh ta đều toát lên cảm giác cao quý, trông y hệt như vua chúa đang nhìn thần dân của mình từ trên cao xuống vậy! 
Như thể vạn vật trên thế gian này đều không thể khiến lòng anh ta dao động. 
Không còn điều gì phải nghi ngờ! 
Đây là một kẻ con ông cháu cha có thực lực! 
Không phải kiểu công tử bột thường hay ra vẻ ta đây, ăn nhậu chơi bời có thể so sánh! 
Dùng một cụm từ đơn giản nhất để tóm tắt đó là sâu không lường được! 
Bạn sẽ rất khó biết được lai lịch của loại người này từ vẻ bề ngoài. 
Ngay cả Lâm Phong cũng phải công nhận Giang Quân Lâm có ngoại hình rất xuất sắc, anh ta thuộc kiểu người khi đứng trong đám đông, bạn chỉ cần liếc mắt 
là sẽ chú ý tới kiểu người như anh ta! 
“Chào cậu, trước đó là do nhà họ Giang chúng tôi thất lễ! Trong tấm thẻ này có hai ngàn vạn, cứ coi như tôi bồi thường cho cậu nhé!” 
Lời chất vấn và mắng nhiếc trong dự đoán không xuất hiện. 
Thái độ của Giang Quân Lâm rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3433757/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.