Giờ phút này. 
Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh. 
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác và khó tin. Sao... 
Sao có thể? 
Hoàng đại tiên lợi hại vậy mà lại bị Lâm Phong bẻ gấy cổ một cách dễ dàng thế ư? 
Cứ như bóp chết một con gà con vậy! Lâm Phong nhìn mọi người, sau đó dời mắt sang Vương Xung, nói: “Vương Xung, thi thể của tám công nhân bị con chồn già này khống chế nên 
mới có thể đi lại! Bây giờ thi thể đã bị tôi tiêu huỷ, con chồn già này cũng đã bị tôi giải quyết! Dự án của ông có thể tiếp tục thi công rồi!” 
“Có điều phong thuỷ nơi này không tốt, chắc chắn sẽ còn rất nhiều tai hoạ về sau, ông vẫn phải nhớ cẩn thận đấy.” 
“Cảm... Cảm ơn cậu em Lâm.” Vương Xung hoàn hồn lại, trả lời hết sức cung kính. Ông ta đã được thấy bản lĩnh của Lâm Phong rồi! 
Con chồn già mà ngay cả võ giả Hoàng Cảnh cũng không làm gì được lại không địch nổi một chiêu của Lâm Phong. 
Lế nào cậu ấy đã là võ giả Huyền Cảnh? Nghĩ tới đây, trái tim Vương Xung bỗng run lên! 
Ông ta quyết định phải giữ quan hệ thân thiết với Lâm Phong bằng bất cứ mọi giái 
Đã giỏi võ lại còn biết xem phong thuỷ! 
Kiểu kỳ nhân dị sĩ này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. 
“Không cần cảm ơn! Chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch bình thường thôi.” Lâm Phong thờ ơ đáp. 
“Cậu thẳng thắn thật đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3433306/chuong-60.html