"Xem ra đây chính là tám công nhân xác chết vùng dậy trong lời của Vương Xung! Không ngờ lại xuất hiện ở đây." 
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. 
"Anh trai à, tám người này xấu quá! Chắc chắn là kẻ xấu đến bắt tôi." 
Giang Tịch Ninh trốn đằng sau Lâm Phong, vẻ mặt sợ hãi nói. 
"Logic của cô kiểu gì thế, dáng vẻ xấu thì chắc chắn là kẻ xấu sao?" 
"Lẽ nào không đúng ạ?” 
"Đương nhiên không phải rồi! Thân thể, vóc dáng là do ba mẹ ban cho, đây là trời sinh! Dung mạo và phẩm chất chả có tí liên quan nào cả! Hơn nữa tám tên trước mắt này cũng không phải là người!" 
Lâm Phong chăm chú phổ cập khoa học cho cô nhóc. 
"Không phải người, vậy đó là gì?" 
"Là hành thi!" 
"Hành thi là cái gì? Bộ dáng xấu như vậy cũng được gọi là hành thi á?" 
Lâm Phong từ bỏ trò chuyện thêm. Đúng là đàn gảy tai trâu. 
Đúng lúc này, tám hành thi rống giận vọt tới, chúng trợn mắt nhe răng, dữ tợn hung ác. 
"AII" Giang Tịch Ninh sợ hãi dùng tay che mắt. Nhưng rất nhanh tất cả đã bình thường trở lại. 
Cô ta cẩn trọng bỏ tay ra, phát hiện tám hành thi ấy vậy mà lại không thấy đâu nữa, trên mặt đất mờ tối lại dày đặc chằng chịt vô số mảnh thịt nhỏ. 
"Ơ... Hành thi đâu?” 
Giang Tịch Ninh vô cùng khó hiểu hỏi. "Nát rồi!" 
"Hả? Ngủ á?" 
Lâm Phong phát hiện giữa mình và cô nhóc này có sự khác biệt về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3428622/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.