Một đêm trôi qua nhanh.
Lâm Phong liếc nhìn em gái vẫn còn đang ngủ say, anh nhẹ nhàng đứng dậy đi đến phòng tắm.
Anh nhìn khuôn mặt chán chường ưu buồn của mình trong gương.
Suy nghĩ một lúc, anh biến ngón tay thành dao rồi cạo hết râu ria đi, sau đó lại cắt tỉa mái tóc dài của mình một chút!
Sau khi sửa soạn xong xuôi, cả người anh đều rực rỡ hẳn lên, thoạt nhìn tinh thần đã tốt lên không ít.
Nếu nói lúc trước anh là một ông chú u sầu, vậy thì bây giờ anh chính là một người đàn ông tràn ngập hương vị thành thục.
Trên thực tế, năm nay Lâm Phong cũng chỉ mới có ba mươi hai tuổi!
Mà vì có tu luyện nên trên cơ bản ngoại hình của anh không có thay đổi gì nhiều so với mười năm trước, thậm chí còn có thêm khí chất nho nhã và ưu sầu.
Trong dáng vẻ đẹp trai lại mang thêm một chút cảm giác suy sút và buồn bã.
Bộ dáng này mà đi trên đường thì chắc chắn là sẽ khiến mấy cô thiếu nữ đổ đứ đừ, tỷ lệ quay đầu bùng nổ.
"Nhớ năm đó mình cũng là hotboy của đại học Kim Lăng ấy chứ! Cũng chỉ kém độc giả đang đọc truyện này một chút nữa mà thôi."
'Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng. Nghĩ đến mười năm qua, bản thân anh vậy mà đã đẹp trai hơn nhiều rồi! Đúng lúc này phía sau truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Là Lâm Vân Dao vừa đi vừa dụi dụi đôi mắt mệt mỏi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3427727/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.