"Tiểu...Tiểu Dao."
Lâm Phong ngơ ngác nhìn cánh cửa lớn đóng chặt, trong lòng đau đớn vô cùng.
Đúng như dự đoán, khung cảnh gia đình sum vầy tuyệt đẹp không hề xuất hiện, mà lại là cảnh tượng thê lương thế này.
Nói cách khác, kể từ khoảnh khắc anh bị lão già kia đưa về núi mười năm trước thì anh đã được định sẵn rằng sẽ kết thúc trong bi kịch.
Lâm Phong đứng trước cửa thở dốc hồi lâu, tâm trạng mới dần dần bình tĩnh lại.
Không thể phủ nhận rằng quá trình luyện tập khắc nghiệt của lão già kia thật sự ảnh hưởng đến anh, anh cảm thấy máu mình cũng trở nên lạnh hơn, như thể cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì anh vẫn có thể tự điều chỉnh tâm trạng rất nhanh,
Huống chi...
Chuyện đã tới nước này, anh còn có thể làm được gì nữa?
Việc có thể làm lúc này chính là bảo vệ em gái thật cẩn thận, để em gái có thể sống cuộc sống giàu có, để em gái không bị bất cứ một ai bắt nạt!
Chỉ có thế thôi!
Nghĩ đến đây, Lâm Phong thở ra một hơi, từ tốn giải thích:
"Tiểu Dao, năm đó anh cũng gặp chuyện ngoài ý muốn, bị nhốt mười mấy năm! Hôm nay mới có thể ra ngoài..."
Thế nhưng trong ngôi nhà một tầng ấy lại chẳng có một tí phản ứng nào.
"Tiểu Dao, cho dù có thế nào thì anh cũng đã quay về rồi, vậy nên anh cũng sẽ không đi nữa! Mấy cái tiền phá dỡ gì đó anh cũng không quan tâm, em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3427712/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.