Lăng Kỳ Anh đã thật sự nghĩ rằng mình sẽ chết.
Khoảnh khắc con thằn lằn khổng lồ toàn thân phủ vảy cứng xù xì gai góc kia ngoạm hàm răng sắc nhọn vào cánh tay mình, sau đó bắt đầu lật người xoay vòng trên mặt nước hòng vặn đứt thứ nó đang giữ chặt trong hàm kia, Lăng Kỳ Anh không hề cảm nhận được cơn đau.
Hắn chỉ thấy kinh hoàng.
Lăng Kỳ Anh nghe chính mình thét lên như điên như dại, nước và máu bắn lên tung tóe, không nhìn rõ đâu với đâu. Ngay sau đó, hắn chỉ thấy lưỡi đao lia xuống, một tiếng phập vang lên đanh gọn, và rồi thân thể tuột ra, thoát khỏi lực kéo lẫn lực xoay kinh hoàng của con quái thú đầm lầy.
Hắn được đồng đội kéo lên bờ.
Có tiếng người la hét cầm máu.
Có thanh đao bị ném xuống cỏ. Thanh đao mà đồng đội đã dùng để chặt tay cứu hắn khỏi hàm răng nhọn của con quái thú kia.
Lăng Kỳ Anh chỉ lờ mờ nhớ được bấy nhiêu, những việc sau đó hắn hoàn toàn không hay biết.
Kế đến là đêm đen vô tận.
"Kỳ Anh."
Có tiếng người gọi hắn.
"Mau ăn chút gì đi."
Giọng nói này của ai?
"Đã mấy ngày rồi ngươi chưa ăn gì đó."
Không phải của Kỷ đại ca rồi.
Lăng Kỳ Anh mệt mỏi nhắm mắt, đoạn quay đầu ngoảnh mặt vào trong, tỏ ý không muốn nghe, không muốn gặp, không muốn hiểu.
Cũng may... cũng may trước lúc lên đường, mình đã căn dặn huynh ấy xong xuôi cả rồi.
Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-nguoc-bac-em-xuoi-nam/2585214/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.