Edit: Đồng – Beta: Đậu
“Thật ra Tiểu Hữu cũng rất thông minh mà, không biết tại sao em chỉ được có 58 điểm, 2 điểm nữa là qua rồi.”
Nghe anh trai trêu chọc, Lục Hi Hữu vừa bực vừa buồn cười đánh hắn một cái, hai người dù sao cũng là trẻ con, mới náo loạn một chút, một lát sau đã lăn lên giường.
Vốn chỉ là đùa giỡn bình thường nhưng khi nhìn thấy hai má của Tiểu Hữu vì xấu hổ mà đỏ lên, không biết vì sao hắn liền nghĩ tới GV vừa xem hôm nay, vươn mình đặt cậu dưới thân.
“Anh hai, anh sao vậy?” Thấy Lục Hi Tá đột nhiên đè lên người mình, không nói cũng không có động tác gì, Lục Hi Hữu khó hiểu hỏi.
Mùi thơm của người dưới thân càng lúc càng nồng đậm, hắn cảm thấy mình đã có chút mơ màng, nhìn gương mặt ửng đỏ như quả táo tây của em trai, không nhịn được cúi xuống cắn một cái.
“Á…. Tá Tá anh làm gì… ” Đột nhiên bị cắn, Lục Hi Hữu buồn cười đẩy hắn ra nhưng đối phương không giống lập tức buông cậu ra mà là dựa vào gần hơn.
Trong phòng đột nhiên rất yên tĩnh, không có tiếng người nói chuyện, chỉ có tiếng tim đập thình thịch đầy kích động của hai người, Lục Hi Hữu cũng không biết vì sao tim lại đập nhanh như vậy, nhanh đến mức như muốn xông ra khỏi cổ họng của cậu. Mà Lục Hi Hữu không có phản kháng càng giống như cổ vũ Lục Hi Tá càng thêm gần gũi cậu. Bầu không khí nháy mắt vô cùng ám muội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146256/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.