Lúc Ngô Thắng Vũ chạy tới đã thấy là Dương Uấn Chi ngồi ở ven đường cầm hành lý, thân thể đơn bạc vì gió lạnh mà run bần bật, nhìn đến những giọt nước mắt đang lăn dài của cậu, trái tim hắn như bị ai giày xéo rồi hung hăng xát muối vào. Từ sau khi xác định quan hệ, hắn càng không muốn bảo bối của hắn phải chịu bất cứ ủy khuất nào.
“Bảo bối, em sao vậy.” Hắn chạy nhanh tới cởi áo khoác của mình choàng lên vai cậu, ôm đối phương vào lòng, không quan tâm đến người đi đường đang dùng loại ánh mắt gì nhìn hắn, chăm chú vỗ về, ôn nhu hôn lên trán cậu. Hắn biết, nhất định đã xảy ra chuyện.
Dương Uấn Chi muốn nói với hắn thật nhiều thật nhiều thứ nhưng một chữ cũng không thể thốt nên lời, chỉ gắt gao ôm người trước mắt.
Chưa từng thấy cậu ôm mình chặt như vậy, hắn vừa lo lắng vừa đau lòng, đặc biệt là lúc nhìn thấy quần áo trên người cậu bị xé rách, thậm chí còn chảy máu, đầu hắn như trống rỗng. Bảo bối mà hắn nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan cư nhiên bị người ta đánh thành như vậy. Lòng chua sót ảo não nhưng hắn không có hỏi gì nhiều, chỉ là ánh mắt tối sầm lại, dám khi dễ người của hắn, sẽ phải trả giá thật lớn.
“Bảo bối, có muốn đến nhà anh không.” Chờ người trong ngực từ từ bình tĩnh lại, Ngô Thắng Vũ mới để ý tới hành lý bên cạnh. Tuy hắn nhảy từ cửa sổ ra nhưng nếu nói là đi đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146166/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.