Edit: Đậu
Nghe Ngô Thắng Vũ nói, mắt mũi Dương Uấn Chi đều chua xót, vừa muốn khóc vừa muốn cười, không có gì thỏa mãn bằng việc ái nhân ở bên cạnh mình, nói những lời ngọt ngào xoa dịu tâm hồn đang thương tổn, làm mình hạnh phúc. Người này giống như thái sơn, giống như hết thảy những hỗn loạn ngoài kia đều không thể ảnh hưởng đến hắn.
“Ngô Thắng Vũ.”
“Hả?”
“Em thật sự rất thích anh.”
Nghe lời ‘thông báo’ này, Ngô Thắng Vũ cười rộ lên, xoa xoa đầu cậu, mái tóc nâu bồng bềnh mềm mại làm hắn thoải mái xoa thêm vài cái. Dương Uấn Chi đang yên lặng tựa vào ngực hắn như chú mèo nhỏ rất ngoan ngoãn nghe lời, dẫu biết lúc này nên tập trung giải quyết vấn đề nhưng hắn vẫn nhịn không được đùa cậu vài cậu, “Anh đây có mị lực như vậy, em thích anh là bình thường.”
Yaaa. Không biết xấu hổ!
Cậu vừa tức vừa buồn cười, trực tiếp chận miệng hắn.
Chà chà, bảo bối của anh hôm nay thật mạnh dạn nha. Hắn yên lặng cười, cũng không khách khí đáp lại sự chủ động của cậu. Hai người trước ôm nhau hôn, sau đó lại lăn đến bên giường. Dương Uấn Cho ôm hắn thật chặt, đầu lưỡi học theo hắn quấy loạn trong khoang miệng đối phương phát ra tiếng nước ‘nhẹp nhẹp’. Nước bọt chưa kịp nuốt chảy dài bên khóe miệng thấm vào gối nằm, sắc mặt ửng hồng. Nửa giờ trôi qua, hai người vẫn chưa có tách ra.
Không có những động tác thân mật hơn, hai người chỉ là đơn thuần hôn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146157/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.