Edit: Đậu
Làm nhiều như vậy Dương Uấn Chi rốt cuộc mới hiểu rõ cái gì gọi là chính hư thoát, chờ tất cả đồ vật trong cơ thể chảy ra xong, cậu đã nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Vừa ngủ một giấc trời đã sập tối, Dương Uấn Chi vội vàng ngồi dậy mới phát hiện ráp giường và chăn đã được đổi cái mới, đồ vật dưới đất cũng được dọn dẹp sạch sẽ, quần áo được giặt phơi khô để ở một bên. Trên người cậu cũng nhẹ nhàng khoan khoái, đã được thay áo ngủ của Ngô Thắng Vũ, mặc dù có hơi to rộng nhưng hương vị quen thuộc lại làm cậu đắm chìm, phảng phất như thấy được mặt trời.
Nhìn căn phòng sạch sẽ, không biết hắn dọn hồi nào nữa.
“Bảo bối, tỉnh rồi sao? Em ngủ cả ngày đó, nhanh ra đây ăn nè.” Ngô Thắng Vũ vừa vặn bưng cháo vào, thấy cậu đã tỉnh liền đặt bát lên bàn bên cạnh, sau đó ôm lấy cậu.
“Em mệt sao?” Ngô Thắng Vũ quan tâm hỏi.
Cậu lắc lắc đầu, ngủ một giấc làm cậu thoải mái rất nhiều, bất quá mấy ngày nay phóng túng nên lúc bước xuống giường toàn thân liền mềm nhũn, hai chân không ngừng run lên, eo đau thật đau làm cậu không nhịn được đấm hắn vài cái cho hả giận.
“Anh nấu?” Dương Uấn Chi nhìn bát cháo thơm lừng, hoài nghi hỏi.
Ngô Thắng Vũ hơi xấu hổ gãi gãi đầu, “Đương nhiên không phải, anh mà nấu chắc thành độc luôn. Cái này là anh gọi, anh mới hâm lại đó, có đặt sủi cảo cho em.” Hắn mở hộp ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-ky-si/2146151/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.